Tô Ý Tiện bất chấp đi vào theo Thẩm Tri Hành, lần lượt chào hỏi người lớn trong nhà họ Thẩm.
“Ông Thẩm.” Cô đi tới bên cạnh ông cụ Thẩm.
Hôm nay trông tinh thần ông cụ Thẩm rất tốt, ông ấy mặc trang phục thời Đường màu đen có hoa văn chìm, mái tóc hoa râm được chải chuốt gọn gàng.
“Đến rồi thì cứ coi đây là nhà mình nhé, đừng khách sáo, biết chưa?”
Thấy Tô Ý Tiện gầy hơn lần trước không ít, ông cụ Thẩm đau lòng kéo tay cô, lẩm bẩm bảo cô sau này phải ăn nhiều vào.
Ông ấy lấy một hộp gấm gỗ đàn hương đặt vào tay Tô Ý Tiện: “Ngọc bội bình an.”
Khi còn sống, người bạn đời Tưởng Hoài Lan của ông cụ Thẩm rất thích sưu tập ngọc và đồ làm bằng ngọc, mỗi lần nhà họ Thẩm có thêm đứa cháu nào ra đời thì bà ấy đều tự mình chọn một miếng ngọc, mời thợ khắc thành ngọc bội bình an để cầu bình an cho đứa trẻ đó.
“Cháu không nhận được đâu ạ.” Tô Ý Tiện đóng hộp lại, muốn trả lại cho ông cụ Thẩm.
“Nhận đi.” Ông cụ Thẩm khăng khăng bắt cô cầm, “Trước kia Hoài Lan rất thích cháu, năm cháu sinh nhật năm tuổi, bọn ông tới nhà thăm cháu, sau khi về bà ấy cứ luôn miệng nói muốn có cháu gái...”
Tô Ý Tiện vẫn không chịu: “Ông Thẩm, cái này quá quý giá.”
Không có công lao gì thì không nhận quà thưởng, mà Tô Ý Tiện đến nhà họ Thẩm đã gây thêm phiền toái rất lớn rồi, sao cô có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-kho-gap-xuan-ve/3418214/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.