Nghe Tuấn hỏi tôi cũng khựng chân lại. Tôi quay người nhìn anh rồi hỏi: 
– Anh muốn hỏi chuyện gì? 
– Anh thấy anh và em lấy nhau cũng lâu rồi nhưng nhiều khi anh thật sự chưa hiểu được em nhiều. 
– Anh muốn hỏi chuyện gì thì hỏi thẳng ra, vòng vo thế này em thật sự không hiểu anh muốn nói gì. 
Tuấn nhìn tôi rồi đột nhiên phá lên cười đáp: 
– Thực ra cũng không có gì, lúc lấy em anh cũng từng nói rồi, quá khứ của em thế nào anh không quan tâm. 
Dù Tuấn nói vậy nhưng lòng dạ tôi chẳng yên nổi hỏi tiếp: 
– Rốt cuộc anh có gì thắc mắc? Em không muốn vợ chồng mình nghi ngờ lẫn nhau. 
– Thực ra cũng không có gì đâu. Em tắm đi rồi xuống nhà ăn cơm. 
Nói rồi Tuấn lại vùi mình vào điện thoại. Hình như có tin nhắn đến, tôi không nhìn rõ chỉ cảm thấy hình như Tuấn cười. Tự dưng tôi lại thấy ngực hơi nhói lên thở dài bước vào trong nhà tắm. Hơi nước của vòi hoa sen xả xuống, tôi kì cọ sạch sẽ rồi mới ra ngoài. Khi ra ngoài Tuấn đã xuống nhà từ bao giờ. Tôi lau qua tóc rồi bước xuống, khi đến bếp chợt thấy Tuấn đang cầm tay cái Thanh băng bó rồi mắng mỏ: 
– Mỗi cắt quả chanh cũng cắt vào tay. 
Rõ ràng là mắng nhưng cái Thanh lại cười hì hì, tay nó để yên trong tay Tuấn, lúc thấy tôi nó còn nắm chợt hơn rồi nũng nịu: 
– Tại người ta mải nhìn anh nên thế. 
Tuấn nghe xong định nói gì đó chợt nhìn thấy tôi. Anh chẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-doc-khong-trai/571230/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.