Đảo mắt cái mà Yêu Hồ và Đại Thiên Cẩu đã sống với nhau được một năm, đôi bên sống an tường vô sự, cũng rất vui vẻ.
Yêu Hồ đã lâu không còn xuống núi tìm tiểu cô nương nữa, điểm này khiến Đại Thiên Cẩu cảm thấy an tâm, và điều khiến y càng cảm thấy hạnh phúc hơn chính là, thỉnh thoảng khi nắng đẹp, Yêu Hồ sẽ hóa về nguyên hình, hoặc là nằm ườn bên cạnh y, hoặc là cuộn tròn trên đùi y, cùng y tắm nắng. Nắng trời chiếu lên da lông Yêu Hồ, khiến lông hắn trông càng xốp bông.
Đại Thiên Cẩu có lúc sẽ vuốt lông cho Yêu Hồ, có lúc không. Cách họ bên nhau càng ngày càng giống chủ nhân và thú cưng.
Đại Thiên Cẩu cảm thấy như vậy cũng tốt, không cần phải thay đổi gì nữa.
Mãi đến lần thứ hai Yêu Hồ trốn nhà.
Chuyến đi này Đại Thiên Cẩu và Hồ Điệp Tinh đều không hề phát hiện, Yêu Hồ như bị mặt trời rọi tan, biến mất khỏi không gian sống của mọi người.
Đại Thiên Cẩu lật tung cả đình viện lên vẫn không tìm được dấu vết nào, lòng không khỏi cảm thấy mệt mỏi.
Yêu Hồ kia, dù gì vẫn là một Yêu Hồ.
Lần này Đại Thiên Cẩu quyết định nhẫn tâm, mặc kệ Yêu Hồ xảy ra chuyện gì, thì cũng không liên quan đến y nữa.
Nhưng y không thể ngờ được rằng, trừ yêu sư chân thọt kia lại tìm đến cửa.
Ngày trừ yêu sư đến cửa, trời vô cùng âm u, khiến sắc mặt trừ yêu sư cũng sầm sì như tử thi vừa mới từ dưới đất chui lên, trên khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-x-cao-duoi-cua-nguoi-rat-mem/43530/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.