- Nè bà Ba Lài, làm mai con bé Hướng Dương cho thằng út nhà tui đi, tui thích nó quá.
- Ui thôi chèn ơi, nó yêu đương ai kệ nó chứ tui biết đâu mà mai mối chị bảy.
- Thiệt chứ hồi nó ở Sài Gòn zìa, nó cứ buồn buồn, có mấy thằng tán nó mà nó có chịu ai đâu.
- Ơi kệ nó chứ tui có biết đâu.
- Thôi tui zìa, nói nó mai mang đồ qua cho tui nghe hôm.
- Dạ chị.
Tiễn bà bảy về, bà Ba Lài ra sau vườn thấy nó đang nằm võng đọc sách, bà mang cho nó mấy trái ổi với chén muối ớt. Bà lấy cái quạt quạt cho nó.
- Nè ăn đi con, học hành gì mà suốt ngày cắm đầu cắm cổ vậy con.
- Mẹ à, con đang ôn lại mấy cái ngoại ngữ á. Thời gian nữa con xin đi làm.
- Ơi, đi làm đi con, ra ngoài cho khuây khỏa. Chứ hồi con ở trển zìa, mẹ thấy con buồn hoài, mẹ lo lắm. Hay nhà họ la rầy gì con hả
- Ko có gì đâu mẹ, mọi người họ thương con lắm, chỉ có điều... chỉ có điều con nhớ mẹ nên về á mà.
Nó ôm lấy bà cười khì.
- Thôi ngó quán tui đi chợ nghe hôm.
- Dạ.
Từ đợt trước ấy số tiền nó đưa bà đủ để sửa lại căng nhà, mở thêm tiệm tạp hóa nhỏ nên cuộc sống gia đình bà Ba Lài cũng ổn định. Con trai bà Ba Lài cũng học hành đến nơi đến chốn và có việc làm ổn định.
Nhìn từ xa có chiếc xe con chạy về hướng này, ai vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-vong-sau-mua/1404827/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.