Nó đứng khóc ở hành lang bệnh viện, chưa bao giờ nó khóc nhiều như thế, tim nó như bị đâm ngàn cây kim ấy. Thu Phương ra an ủi nó, vỗ về nó, nó hất tay Thu Phương ra. 
- Tại sao, tại sao lại đối xử với tôi như thế, tại sao chứ hả. 
- Hướng Dương cậu bình tĩnh đi, xin lỗi vì bọn tôi dấu cậu. Cái vòng này tôi đã không muốn nhận nhưng là quà của anh ấy nên... Hay cậu lấy lại đi. 
- Tôi ko cần, tôi ghét cậu, tôi hận cả 2 người. 
Mới đó anh ấy còn nói yêu nó, còn nói mang lại cho nó hạnh phúc, mà giờ... mà giờ lại cùng cô bạn thân lừa dối nó như vậy. Nỗi đau nhân đôi sao nó chịu nổi đây. 
..... 
- Cứu cứu tôi với, có ai ko cứu. 
Cô gái hoảng sợ kêu to. Một tên bặm trợn, săm trổ đầy mình đi vào. 
- Minh Nhã ơi là Minh Nhã, sao lại chọc vào ổ kiến lửa thế kia. 
- Xin anh, xin anh tha cho tôi. 
Cô gái khóc lóc van nài. 
- Thu Phương tôi xin cô, xin cô tha cho tôi. 
Thu Phương mặt lạnh lùng nhìn về hướng cô gái. Thu Phương tát cô gái 2 tai rõ mạnh. 
- Đụng vào ai sao lại đụng vào Gia Khang của tao chứ. Người đâu cho cô ta uống. 
- Không không, tôi xin cô mà, đừng tôi ko uống... ko uống... 
Hai tên lực lưỡng ép cô gái uống ly nước. 
- Mày biết trong này có gì ko, thuốc kích dục đó. 
- Thu Phương mày là con đĩ, con khốn nạn. Mày chết ko đươc yên thân đâu. 
- Hahaaaa... Cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-vong-sau-mua/1404826/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.