Mải vùi đầu khổ học, đến lúc ngẩng đầu lên Tề Tranh mới phát hiện ra được, trong khi để thoại di động ở chế độ yên lặng để không bị quấy rầy, đã có cuộc gọi nhỡ từ Bùi Thanh Phi.
Không xong rồi! Tề Tranh vội vàng gọi lại để xin lỗi.
"Bảo Bảo! Thật xin lỗi! Thật xin lỗi! Vừa nãy mình đã không để ý đến." Tề Tranh vội vàng xin lỗi.
Bùi Thanh Phi miễn cưỡng đè xuống tâm tình của mình, chuẩn bị nói lời an ủi Tề Tranh vài câu. Nhưng mà lời nói còn chưa ra khỏi cửa miệng thì cô lại nghe thấy từ phía bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói khác: "Mình đã trở về! Honey, cậu nhìn xem mình mang cái gì về cho cậu này."
Bạn cùng phòng của Tề Tranh là Jenny đã trở về. Tề Tranh không thể không chuyển sự chú ý của mình sang người này được.
Bùi Thanh Phi im lặng lắng nghe cuộc đối thoại có đến có đi giữa hai người này.
"Cậu mua cái gì?"
"Sủi cảo." Jenny dùng cái thứ tiếng Trung không đúng tiêu chuẩn để nói lên cái từ này, sau đó người này còn hỏi Tề Tranh: "Mình đã phát âm đúng chưa vậy? Mình nhớ là mỗi khi được ăn những món ăn ngon của quê hương thì cậu sẽ vui vẻ hơn. Đừng để cho bản thân phải quá vất vả như vậy, honey."
"Jenny, cảm ơn cậu rất nhiều. Mình rất thích."
Vẫn biết là không nên để trong lòng, nhưng mà Bùi Thanh Phi lại không dằn xuống được con sóng đang cuồn cuộn trào dâng trong lòng. Cô hâm mộ chừng nào thì cũng ghen ghét chừng đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-va-thanh-xuan-nhu-mot-bai-tho/943127/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.