🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đường lớn khuôn viên trường buổi tối mở đèn, bóng người được chiếu in sâu, nhàn nhạt giữa hai cái đèn đan xen.

Bởi vì gọi điện thoại, Bùi Hoán cố tình rơi phía sau vài bước, đi mãi đi mãi, khoảng cách càng kéo càng xa.

Kí túc xá Bùi Hoán gần, nhà trọ Nhan Tử Mịch xa, không tới một lát sau, Bùi Hoán đã tới kí túc xá, nhưng Nhan Tử Mịch bên này mới đi được nửa con đường.

Hai người câu được câu chăng nói rất nhiều.

Ví dụ như Bùi Hoán sẽ hỏi Nhan Tử Mịch một tuần mấy lần tới phòng vẽ.

Ví như Bùi Hoán cũng sẽ hỏi phòng vẽ ở đâu, hỏi có hoan nghênh anh tới không, lại nói thầy Nhan phải dạy anh vẽ.

Có lẽ là bởi vì Nhan Tử Mịch là phần Bùi Hoán rất ít dính dáng tới trong cuộc sống, cũng có lẽ vì cái khác, Bùi Hoán thể hiện phần tò mò ít ỏi của anh.

Anh hỏi cái gì, Nhan Tử Mịch sẽ trả lời cái đó, anh khen Nhan Tử Mịch, Nhan Tử Mịch cũng cười nói cảm ơn.

"Bùi Hoán đang gọi điện với ai thế?"

Trong kí túc xá, Triệu Địch quay đầu liếc người ngồi ngoài ban công.

Vu Nam cũng tò mò: "Gọi cả đường rồi, nó sợ là đang yêu đương sau lưng bọn mình."

Tiểu Đông không tham gia lần hoạt động này, nhưng biểu cảm lại giống như người thấu hiểu sự tình: "Đoán là Nhan Tử Mịch."

Triệu Địch, Vu Nam đồng thời: "Nhan Tử Mịch?"

Tiểu Đông cười: "Đúng vậy, nó vừa nói chuyện với Nhan Tử Mịch sẽ là giọng điệu này, bọn mày không phát hiện ra à?"

Triệu Địch và

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tot-nhat-la-the/264743/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.