5.
Tần Ngự nằm bò trên bàn, chỉ lộ ra cánh tay, kéo mũ trùm đầu, cố gắng ngủ tiếp.
Tôi rón rén lại gần, định dọa anh nhưng Tần Ngự đột nhiên ngẩng đầu lên, tôi đứng không vững.
Người bị dọa lại biến thành tôi.
Không ngờ được cảnh tượng sẽ trở nên khó xử như vậy.
Lúc này, tôi ngã vào lòng Tần Ngự, đôi bàn tay to lớn của anh giữ lấy eo của tôi, giống như đôi yêu nhau đang thân mật.
Trước mặt tôi là gương mặt đẹp trai phóng đại của Tần Ngự, hơi thở nặng nề của anh phả vào mặt tôi, tôi sợ đến mức không dám cử động.
Mỗi hơi thở đều tràn đầy hormone nam tính.
Đặc biệt lúc này Tần Ngự lúc này trông có hơi đáng sợ.
Đáy mắt anh hồng hồng, trong mắt là thứ cảm xúc tôi không tài nào hiểu nổi.
Nóng hổi, cháy bỏng, dường như muốn thiêu đốt tôi.
Tôi không hiểu sao lại nhớ tại kiếp trước, lúc cuối đời, Tần Ngự cũng có ánh mắt như vậy.
Khiến tôi cảm thấy dường như tôi là bảo bối quý giá nhất của anh ấy.
Đã lâu tôi chưa khóc, nước mắt làm ướt khóe mi, giọng nói có phần hoảng hốt của Tần Ngự vang lên bên tai tôi.
“Đừng khóc, mình sai rồi còn không được sao? Mình không cố ý dọa cậu đâu..”
Tần Ngự đỡ tôi ngồi lên ghế, vội vàng lấy khăn giấy lau nước mắt cho tôi nhưng lại sợ làm tôi sợ nên không dám cử động.
Đối mặt với Tần Ngự như vậy, lần đầu tiên trong đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-thieu-nien-ay-yeu-tham-toi-rat-lau-roi/3334531/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.