Ngày hôm nay là thứ bảy, Tô Tô liền biếng ngủ tới giữa trưa mới dậy, lúc cậu dậy, ba bạn nam cùng phòng còn ngủ ngon lành.
Tô Tô xuống giường rửa mặt thuận tiện tắm rửa luôn, nhưng mà di động lại có tin nhắn, quần áo cậu đặt trên mạng đã giao tới, bởi vì đồ cậu mua đều trong thành phố nên giao tới rất nhanh.
Vì thế Tô Tô rất vui vẻ mặc quần áo cũ xuống lầu nhận chuyển phát nhanh, sau đó tùy tiện lựa chọn một bộ mặc vào ngay cả nhãn mác cũng chưa kịp cắt, vào phòng tắm soi gương, cảm thấy bản thân cuối cùng cũng sống lại. Ngay sau đó cậu liền bắt đầu đại chiến giặc quần áo.
Chờ Tô Tô giặc sạch quần áo đem ra ngoài phơi, ba người khác trong phòng ngủ cũng đã tỉnh, bởi vì sự việc tối hôm qua, cảm xúc ba người cũng rất uể oải.
Ban công không đóng cửa, bức màn dày nặng bị người xốc lên, ánh mặt trời không chút kiêng nể chiếu vào phòng, trong nháy mắt trở nên sáng sủa, Tô Tô ôm thau đi đến, hôm nay cậu giống như đổi quần áo mới, áo thun màu trắng đơn giản, hơi lộ ra chút xương quai xanh, bên dưới mặc quần đùi màu xanh nhạt, lộ ra đôi chân vừa dài vừa trắng.
Ba người trong phòng ngủ rất ít thấy Tô Tô mặc như vậy, đa số thời điểm đều đem bản thân bao bọc kín mít, cho dù bên ngoài nóng muốn chết, cậu vẫn mặc áo dài quần dài như cũ.
Ngô Tư Khải nuốt nước miếng, nhìn đôi chân kia lắc lư qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-that-dang-yeu/1856469/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.