Ngươi thu được màu vàng kim thiên phú — Huyền Nhân Dị Quả.
Huyền Nhân Dị Quả: Cần có tạo nghệ nhân quả cực cao mới có thể thôi động. Thông qua chuỗi nhân quả quá khứ, có thể rút ra đặc biệt người hoặc vật từ trong đó, khiến chúng phục vụ cho bản thân.
“Cái này là…”
Lữ Dương sững sờ một lát, mãi sau mới hoàn hồn.
“Thiên phú nhân quả? Còn có loại này sao? Đẳng cấp chỉ là kim sắc, mà lại có năng lực như thế à?”
Đến hôm nay, hắn dần nhận ra Bách Thế Thư chia thiên phú theo màu sắc, nhưng phẩm cấp ấy không hẳn dựa trên uy lực hay thực dụng, mà có thể theo độ hiếm hoặc đạo lý cấu thành.
Bằng chứng rõ nhất màu trắng “Song Tu Kỳ Tài” hay màu tím “Thật Sự Có Tài”, đều là những năng lực cực kỳ hữu dụng.
Nhưng dù sao đi nữa, “Huyền Nhân Dị Quả” vẫn khiến hắn vô cùng hứng khởi bởi nó hé mở một phương diện hoàn toàn mới của nhân quả đạo.
Lữ Dương bấm pháp quyết, khẽ nói:
“Lấy!”
Tức thì, hư quang hội tụ, không gian trước mắt chấn động. Một thanh niên mặc đạo bào, dung mạo tuấn tú chính là hắn ở khoảnh khắc trước hiện ra trong hư không.
“Trên bản chất… có chút giống kỹ thuật ta dùng ở kiếp trước, khi thay Nhân đổi Quả để phục sinh Vũ Triệu Long Quân.”
“Dùng vô tận ‘Nhân’ sinh ra ‘Quả’ như Thích Ca khi đó giúp ta tránh định số cắt đứt nhân quả giữa ‘trước một giây’ và ‘sau một giây’, để trước một giây ta ứng kiếp, sau một giây ta thoát nạn.”
“Chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tai-so-thanh-ma-mon-duong-nhan-tai/4946558/chuong-985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.