Tiên Xu Tứ Cẩu, danh bất hư truyền.
Trong Hư Minh, Lữ Dương thở dài một hơi thật sâu. Không giận, không oán, chỉ còn lại sự tĩnh lặng như thể đã quen với sinh tử và biến số.
“Thôi, trước hết vẫn nên chọn tu vi đã.”
Lý do rất đơn giản: Nếu hắn không chọn tu vi thì tuy có thể tránh được cảm ứng của Thiên Đạo, nhưng bao nhiêu nỗ lực trước đó đều sẽ hóa thành công dã tràng.
“Hơn nữa, tình thế tuy hiểm, nhưng chưa tới mức tuyệt lộ.”
“Dù sao, ngay từ đầu ta chọn khôi phục tu vi Đại Chân Quân, Thiên Đạo cũng chưa từng cảm ứng.”
“Chỉ đến khi ta vận chuyển Pháp Lực, dùng Súc Địa Thành Thốn, Thiên Đạo mới phát hiện dị thường.”
Bởi vậy, Bách Thế Thư vẫn còn đáng tin.
Chẳng qua, có thể nói — Đại Chân Quân tồn tại như một ngọn đèn giữa đêm, dù có giấu kỹ đến mấy, vẫn chói mắt khiến người ta không thể làm ngơ.
“Nói cho cùng, rốt cuộc Thiên Đạo là thứ gì?”
Lữ Dương khoanh chân giữa Hư Minh, mày nhíu lại, hồi tưởng cảm ứng vừa rồi. Khẽ thì thầm:
“Thiên địa có hắn khí, vạn vật có hắn mệnh…”
Khí số, mệnh số — hai trong ngũ thiên số mà Tinh Hồn lão nhân từng nói đến.
Theo lời ông, trong Tiên Xu Tứ Cẩu có người đã tu hai đạo ấy.
“Hiện tại xem ra, có lẽ chính là Kiếm Các Đạo Chủ và Đạo Đình Đạo Chủ.”
“Một người tu khí số, một người tu mệnh số, hợp lại kiến lập nên Thiên Đạo.”
“Dùng chư thiên nguyên khí, nắm giữ mệnh vận muôn vật… Không, không đúng, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-tai-so-thanh-ma-mon-duong-nhan-tai/4946557/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.