Cho tới khi trống vào lớp tớ cũng chưa thấy mặt cậu ấy luôn, cậu ấy bị mọi người bao vây kín mít.
Đến khi mọi người tản ra về chỗ ngồi của mình, tớ có lén lún nhìn cậu ấy. Cậu ấy vô tình thấy tớ nhìn cậu, liền cười mỉm một cái. Tớ biết cậu ấy cười xã giao thôi à, nhưng tim tớ loạn xạ hết lên.
Trai đẹp cười với mình kìa áu áu!
- Ê Tư...
Đạt ngồi đằng sau tớ hạ giọng thật nhỏ gọi. Cậu gõ gõ vào lưng tớ, tớ quay lại thì cậu thuồn một tờ giấy nhỏ xíu vào tay. Tớ nghi hoặc cầm lấy rồi mở ra, bên trong chứa mấy kí tự là lạ liền hỏi lại:
- Ủa, mày ghi cái què gì vậy?
Đạt lắc đầu, chỉ về phía Trí.
- Là cậu ta bảo tao đưa cho mày.
Tớ thấy Trí nhìn mình với ánh mắt mong chờ, nhưng tớ chẳng hiểu cậu ấy ghi gì hết.
"X-I-U?"
Cậu ấy muốn gì vậy?
Tớ thấy khó hiểu lắm ấy, tự nhiên gửi tớ câu này là có ý gì?
Tớ gấp lại tờ giấy rồi nhét vào hộp bút để về nhà xem thử có phải chơi chữ hay mật mã gì không. Trông Trí có vẻ thất vọng lắm, cúi đầu viết viết.
Ba tiết đau đớn trôi qua, tinh thần ai nấy cũng rệu rã chỉ muốn về nhà ăn cơm rồi nghỉ ngơi.
Mỹ với Dung đứng ở cửa lớp hối thúc tớ gấp rút dọn dẹp sách vở rồi về cùng mấy bạn. Nhà tớ thì rẽ phải, hai bạn kia rẽ trái nên tớ thấy lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-oi-minh-thich-nhau-nha/2862859/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.