Cơm đã no, người đã tắm sạch sẽ quần áo tinh tươm và tớ chuẩn bị đến trường.
Còn đang hí hoái đeo dép vào chân thì tiếng xe máy của Trí kêu rừ rừ ngoài cổng thêm giọng cu cậu í ới gọi vang:
- Xíu ơi!
Biết ngay Trí đi học sớm nên mình chuẩn bị sớm hơn bình thường hai mươi phút, ấy vậy mà vẫn chậm hơn cậu mới hay chứ. Tớ xách cặp ngay ngắn chạy ra cổng rồi leo lên xe của cậu.
- Đây, đi thôi.
Trí cười hì hì rồ ga chạy, gió tốc lên trườn qua da thịt nhưng lại chẳng khiến cái nóng giữa trưa này dịu đi tí nào.
Xe cậu lượn vào sân bãi, sân trường thì vắng tanh không một bóng người. Trí đeo cặp lên cất chìa khóa xe vào túi rồi hất đầu:
- Lên lớp đi.
Tớ nhíu lông mày, bình thường tớ cũng đi sớm lắm mà không sớm như này. Sớm quá ấy, đi sớm để làm gì không biết.
- Trí lên lớp tập múa hả?
Trí với vạn câu hỏi vì sau lắc đầu nhìn tớ một cách hoang mang:
- Không, sao thế?
Chân tớ ngắn hơn chân cậu nên tớ ở đằng sau:
- Chứ lên trường sớm như vậy chi?
- Sớm lắm hả?
Cậu hỏi thừa quá, tớ nản trả lời luôn. Dù gì cũng không phải lần đầu biết Trí là học sinh chăm ngoan, mà tớ cứ thấy ngứa ngáy thế nào ấy.
Được thôi, mai ứ đi với cậu nữa là tốt nhất!
Sáng tập thể dục nhừ hết cả xương, giờ thì leo cầu thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-oi-minh-thich-nhau-nha/2862776/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.