Tớ thực sự sốc với thông tin này, vốn dĩ đó là lần gặp đầu tiên của tớ và Trí giờ lại thành người khác rồi.
Vậy, người mà tớ chơi thân suốt năm lớp 1, người mà tớ nhớ tới bây giờ là Lê Minh Trọng người anh em cùng cha khác mẹ của Trí sao?
Nhưng rõ ràng cậu ta nói rằng cậu tên Trí cơ mà, là sao chứ tớ không hiểu?
- Minh Trọng?
Trí thấy ánh mắt ngờ vực của tớ, cậu vươn tay vuốt má tớ rồi cười:
- Ừ, năm đó tui và anh Trọng hoán đổi vị trí cho nhau. Cũng là do nhà cô bên ngoại thất trách, nhầm tui với anh lúc ba bắt tui chuyển về quê học.
- Chẳng lẽ suốt một năm ba cậu không phát hiện ra hả?
- Ổng đi công tác bên Sing dài hạn nên không có biết. Tui phải dùng bộ não sáu tuổi để học chương trình lớp 3 đó! Dù có hai tuần thôi.
Tớ vẫn chưa thể tiếp nhận thông tin quá sốc này ngay được, tớ mím môi cúi đầu nhìn cậu chăm chăm.
- Vậy thì có liên quan gì đến tớ?
- Bà biết không, anh Trọng liên thuyên suốt ngày về bà. Tui mới đoán, bà là người khiến ảnh thấy quan trọng. Tớ muốn... phá hoại bà để trà thù.
- Tớ... vậy thì vì ghen ghét mà cậu lừa tớ?
Trí ngồi bật dậy, cậu lo lắng cúi đầu dỗ dành tớ:
- Tui sai rồi, là do tui suy nghĩ nông cạn nên mới...
Cậu ghét anh nên mới muốn hủy hoại mọi thứ mà anh trai thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-oi-minh-thich-nhau-nha/2862764/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.