- Mày ngồi dậy ngay cho tao!
- Khánh!!!
Trí quát vào mặt Khánh làm nó im lặng ngay, có vẻ là sốc. Ngay sau đó hai cậu chẳng biết đã làm gì mà đồ đạc va vào nhau loảng xoảng. Tớ hơi mở mắt ra nhìn, thấy được cảnh Khánh và Trí đang đấm nhau phù mỏ.
- Thằng chó mày sống chó như vậy, mày làm Tư Anh mệt đến ngất đi còn dở cái giọng đó à?!
Trí nắm cổ áo Khánh, miệng Khánh đã tóe máu rồi.
- Mày vì cái gì mà bỏ tiền ra thuê rồi hành hạ Tư Anh như vậy, tao còn tưởng... còn tưởng mày thích Tư Anh nhưng hóa ra không phải à?
Khánh phun nước miếng, nhoẻn miệng cười khinh:
- Chỉ có mày mới thích nó thôi, còn tao, tao muốn mày tức chết.
Cậu hất Trí ra, quẹt máu trên miệng mình. Có vẻ vết thương làm cậu xót, cậu nhíu mày xuýt xoa:
- Chết tiệt, mày dám làm tổn hại gương mặt đẹp trai của tao.
Khánh cười nhạt, nghênh mặt:
- Đem nó về làm giúp việc để cả ngày nó ở cạnh tao mà không có thời gian bên mày, thấy sao hay lắm đúng không? Mày tức mà không làm gì được, tao thấy thõa mãn lắm luôn. Tới khi mày thích con nhỏ khác tao cũng sẽ phá nát, tao khiến mày không thể vui vẻ được chỉ một ngày đâu!
- Thằng chó, mày...
- Mày nên cảm thấy có lỗi vì thân với nó đi, vì mày mà tao ghét nó đấy!
Hóa ra, những gì tớ nhận được chỉ là việc họ ghét nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-oi-minh-thich-nhau-nha/2862762/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.