Tới lúc này bọn con Ly mới nhận ra đây là Lê Minh Trí, chúng hớt hải đi tới lo lắng xem thử.
Trí không có ngất chỉ là cậu khá đau nên không cử động nhiều, cậu cứ dựa vào người tớ.
- Bọn chúng có sáu tên...
Tiếng cậu nhỏ xíu truyền vào tai tớ. Tớ hơi giật mình, nhìn lại hai tên canh giữ rồi tiếp tục lắng nghe.
- Hai tên trong phòng, ba tên ở ngoài và một tên giữ xe. Những chuyện khác không đáng nói, vấn đề làm sao xử hai tên trong phòng để chúng không dùng mấy cậu thành con tin.
Trí nuốt khan ngụm nước bọt, tiếp tục nói:
- Tui muốn hỏi Xíu, có dám hay là không?
Tớ cảm thấy mơ hồ với tất cả, những điều cậu nói giống như một cánh cửa nhưng tớ không biết nên dùng chìa nào để mở khóa vậy. Hơn hết, cậu muốn tớ đặt cược mọi thứ vào ván cờ sinh tử này. Nó có liên quan tới tớ, có liên quan tới cậu và ba người bị bắt cùng.
Thực sự, cả đời tớ chưa gặp phải chuyện gì nguy hiểm đến chừng này. Tớ không kịp chuẩn bị tâm lý, càng không biết bản thân sau này sẽ ra sao. Mọi thứ đến quá nhanh làm quỹ đạo cuộc đời của tớ chệch đi một đoạn, mọi quyết định đưa ra lúc này đều khiến nó thay đổi cực lớn.
Có thể tin tưởng Trí không?
Có thể tin tưởng bản thân không?
Không chắc nữa, điều người ta nghi ngờ nhất chẳng phải người khác mà là chính bản thân mình. Bởi, tớ không rõ tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-oi-minh-thich-nhau-nha/2862736/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.