Vì vụ việc này rất lớn nên năm đứa bọn tớ được lên cả báo lẫn thời sự, coi là nổi tiếng theo cách lạ đi.
Tớ xin nghỉ chỗ thằng Khánh một tuần để dưỡng thương và đương nhiên là nghỉ không lương rồi, tớ thấy đó là quyết định cao cả nhất mà tớ từng làm luôn ấy.
Mấy ngày này tớ thường xuyên qua nhà Trí chơi và cùng cậu đi chơi với đi học, may là má tớ đồng ý đấy không ở nhà cả đám.
Tớ chở Trí đến trường, cậu ôm tớ chặt ơi là chặt mà còn ngả đầu vào lưng tớ nữa.
Tuy tớ không muốn dấu diếm cơ mà vẫn thấy hơi ngài ngại.
- Hả? Bọn mày đang quen nhau hả?
Mấy đứa bạn quây quần quanh tớ trố mắt ngạc nhiên hỏi, có mỗi nhỏ Gia Linh bình tĩnh ăn bánh uống nước thôi.
- Ừ, thì hơi muộn nhưng mà là vậy đấy.
Dưới vô vàn ánh mắt hướng về, tớ ngượng ngùng trả lời.
Lúc trước tớ nghĩ nếu như tớ mà công khai thành đôi với Trí sẽ bị gây khó dễ, nhưng có lẽ tớ nghĩ quá nhiều rồi. Bọn tớ đều là người có suy nghĩ trưởng thành, mấy chuyện vặt vãnh vớ vẫn này chỉ để ý chứ chẳng để tâm.
Thế nên chỉ nhận ánh mắt ghen tị của một số người, còn lại là ngưỡng mộ đó.
Gia Linh chống cằm, chọc:
- Bọn mày không thấy chứ tao nhận ra lâu rồi, bọn nó lồ lộ vậy mà.
Con Châu khoanh tay mặt đầy nghi hoặc:
- Không nhá, tao chả thấy gì cả. Chỉ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-oi-minh-thich-nhau-nha/2862732/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.