Edit: beyours07
Cử chỉ của Lý Thuần Nhất mặc dù không có tiến thêm một bước, thậm chí còn dời đôi môi đi một chút, nhưng chóp mũi vẫn đụng chạm vào làn da trên cần cổ của hắn, hơi thở làm người ta cảm thấy có chút ấm áp, nhưng nhiều hơn vẫn là cảm giác tê tê ngưa ngứa. Tông Đình nhấc chân đá văng cánh cửa đi vào gian trong, phù chương (*) treo trên cửa rung rung muốn rơi xuống, lại bị Lý Thuần Nhất vươn tay nắm lấy.
(*) Phù chương: bùa treo trên cánh cửa
“Dán lại đi.” Nàng nói.
“Thần ôm điện hạ, làm sao còn tay nào để dán?” Tông Đình đưa mắt liếc nhìn nàng, tiếp tục đi vào trong, cả đèn cũng không thắp, liền để Lý Thuần Nhất lên giường. Ngay vào lúc Lý Thuần Nhất định ngồi dậy, hắn lại dùng hay tay ấn vào hai bên sườn nàng, cúi người nhìn nàng trong bóng tối.
Lý Thuần Nhất cuộn tròn nằm trên giường, theo dõi hắn. Trong tay nắm chặt phù chương, âm thanh khàn khàn, giọng điệu lại có chút thần bí: “Phù chương mà rơi là sẽ gặp chuyện không may!”
“Phù chương không quan trọng.” Hắn nhìn nàng như nhìn con vật nhỏ đang ngủ đông tỉnh giấc. “ Điện hạ biết thần không tin những thứ này, việc gì còn phải lấy những thứ kỹ xảo này ra dọa người? Hử?” Giọng mũi của hắn khẽ kéo dài, thân thể một lần nữa cúi xuống vài tấc (*),trong giây lát mang tới cảm giác áp bức mạnh mẽ.
(*) Tấc: 1 thước ( 30.3cm) = 10 thước
“Ta ngược lại cảm giác tướng công quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-nu/2539438/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.