Không nghĩ hai người còn chưa kịp thực hiện kế hoạch muốn ăn đòn, Tề Thịnh bên này đã tới một vị khách không mời mà đến.
Đó là qua hết năm sau thời gian làm việc, Tề Thịnh đang suy nghĩ tối về nhà ăn món gì, thư ký ở ngoài gõ cửa một cái nói: "Tề
tổng, có vị Tề tiên sinh muốn gặp ngài, không có hẹn trước. Nói là em trai của ngài."
Tề Thịnh động tác muốn đứng lên lại ngồi trở xuống, nhức đầu ấn ấn mi tâm.
Người đàn ông cao to anh tuấn rất nhanh đi vào, Tề Thịnh lười cùng người này khách khí, nói thẳng hỏi: "Chuyện gì?"
Người đến khẽ mỉm cười, quét mắt nhìn xung quanh: "Anh đã chuẩn bị nghỉ làm rồi?"
"Tề Ký, có chuyện nói thẳng."
"Về nhà đúng giờ như vậy, chắc là trong nhà có người chờ." Tề Ký liền ngoắc ngoắc khóe môi, "Anh cả xem ra trải qua rất tốt."
"Thực sự rất tốt, " Tề Thịnh tựa như cười mà không phải cười, "Cảm ơn cậu đã ban tặng."
"Không cần cám ơn tôi, " Tề Ký vỗ lòng bàn tay hai lần, nhàn nhàn mà tiếp tục, "Chỉ có điều lưu luyến với nhi nữ tình trường, xem ra đại ca ngay cả sự nghiệp của chính mình cũng liều mạng."
Tề Thịnh ngoắc ngoắc khóe môi: "Hai ngày trước tôi mất đi hạng mục chính quyền thành phố, quả nhiên là cậu động tay động chân."
Tề Ký thần sắc bất biến, thản nhiên tự nhiên mà gật gật đầu: "Người mạnh tự nhiên sẽ thắng."
"Ồ?" Tề Thịnh nhíu lông mày, "Cho nên ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-nguoi-tam-dac/2884853/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.