Đứng ngoài cửa là một người đàn ông ngũ quan tinh xảo đẹp đẽ, chiều rộng của vai eo nhỏ chân dài phối hợp vừa đúng, tóc đen rất dài, buộc ở sau ót.
Người này không phải Tần Lê đời trước hắn luôn cảm thấy hai người bọn họ kết thù, còn có thể là ai!
Sau đó Tề Thịnh vẫn luôn duy trì vẻ mặt sóng lớn không sợ thời điểm nhìn thấy Tần Lê sắc mặt nhanh chóng biến hóa.
Đầu tiên là trắng bệch, tiếp theo là tái nhợt, sau đó rốt cục chú ý tới Tần Lê.
Cách khoảng cách Tần Lê hướng hắn nhìn lại, biểu tình rốt cục có vết rách, rốt cuộc duy trì không được thói quen lạnh nhạt, mang theo kinh ngạc bật thốt lên: "Anh tại sao lại ở chỗ này?"
Cùng lúc đó dù là Tề Thịnh chưa từng va chạm xã hội, cũng không khỏi nói lắp hỏi: "Anh... Anh chính là Levar?"
Tần Lê không trả lời, mà trên mặt vẻ phức tạp kia đã nói rõ tất cả.
Với là đứng ở xa nhìn nhau hai người đều có chút mùi vị bất đắc dĩ không nói được.
Tần Hựu quay người lại, biểu tình không hiểu xa săm mù mịt: "Anh, anh quen biết Levar?"
Tề Thịnh chỉ có cười khổ, trong đầu nhất thời nhớ đến mấy câu nói ——
Oan gia ngõ hẹp.
Quả đất tròn.
"Đều đứng ở cửa làm cái gì? Muốn làm thần giữ cửa sao?" Mẹ Tề để đũa xuống, nghiêm mặt giáo huấn ba đứa con không bớt lo, "Đều tới đây ăn cơm cho mẹ!"
Ba người đối diện lẫn nhau, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-nguoi-tam-dac/2884849/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.