Sau khi trở lại phòng làm việc, Trần Nghệ Phong cầm điện thoại lên, hẹn giờ đến nhà Hác Giai ăn, ở đầu điện thoại bên kia ả nghe được dị thường vui vẻ, Trần Nghệ Phong lại lạnh lùng cúp máy, trong lòng thầm tính toán.
"Ba, người đã nghe chưa? Nghệ Phong muốn tới nhà của chúng ta, cái này dễ xử lý rồi, khẳng định anh cũng chỉ là vui đùa một chút với cái thằng ngóc Lâm Tiểu Sách kia, bằng không một đại nam nhân sao lại chấp nhận nguyện ý ôm một nam nhân khác."
Hác Bằng cũng không có trả lời, chỉ là như có điều suy nghĩ mà nhìn phần báo cáo trong tay. "Ngày mai trước tiên con bắt chuyện với nó, tối nay ba sẽ về, đến lúc đó sẽ nói chuyện sau." Qua một lát lão nhân mới nói.
"Ba, có phải người đã có chủ ý gì rồi không, nói cho con biết đi, nói cho con biết đi!" Hác Giai dựa sát vào nói.
"Nữ nhân thì lo chuyện của nữ nhân là được rồi, bớt quản chuyện của nam nhân đi!" Hác Bằng lạnh lùng đứng dậy nói, sau đó đi ra ngoài.
"Sảng Sảng, cậu mất hứng?" Cuối cùng Tiểu Sách trì độn cũng đã phát hiện ra dị trạng liền quan tâm hỏi.
"Không có, nhưng cậu thì có đó, tại sao lại không chịu nói cho Trần Nghệ Phong biết người nào đã thương cậu? Cậu đang lo lắng, hay là sợ hãi." Hạ Sảng hỏi.
"Không… không… không phải… đều không phải… Sảng Sảng… đừng ép tớ mà… nha… cậu là bạn thân nhất của tớ mà… đừng ép tớ nữa… nha nha nha…" Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mot-kim-cong-te/2742305/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.