Mọi người theo tiếng quát nhìn lại.
Chỉ thấy cánh cửa biệt thự từ từ mở ra.
Mộ Diễn Chi lạnh lùng bước vào.
Quần chúng vây xem thấy thế, tự giác tránh đường cho anh.
Anh đi từng bước tới trước mặt Bùi Thanh Thiển, cau mày, cởϊ áσ vest trên người, khoác lên vai Bùi Thanh Thiển: "Sau này không được mặc lại kiểu váy này nữa!"
“Trông không đẹp sao?” Bùi Thanh Thiển cúi đầu đánh giá.
Gương mặt không chút biểu cảm của Mộ Diễn Chi hiện lên vẻ mất tự nhiên: "Cũng không phải."
Cô rất xinh đẹp...
Chỉ là anh không muốn để người khác nhìn thấy dáng vẻ này của cô.
“Mộ Diễn Chi!” Tần Như nghiêm mặt hét lên.
Mộ Diễn Chi quay đầu lại: "Mẹ."
Tần Như không muốn bữa tiệc đã được lên kế hoạch kỹ càng lại bị phá hỏng: "Con đi với mẹ, mẹ có chuyện muốn nói với con."
“Vậy thì con sẽ đi cùng cô ấy.” Mộ Diễn Chi giữ chặt lấy tay Bùi Thanh Thiển.
Cô lúc này quá nguy hiểm.
“Những lời này không thích hợp để Thanh Thiển nghe.” Tần Như lạnh lùng trách mắng: “Lại đây!
Mộ Diễn Chi nhìn về phía Bùi Thanh Thiển.
Bùi Thanh Thiển cười nói: "Anh đi đi."
Mộ Diễn Chi luyến tiếc rời đi theo sau Tần Như.
Sau khi hai người rời đi, mọi người ở hội trường ngơ ngác nhìn nhau.
Đúng lúc này, Dụ Hoa Đình lại đưa tay về phía Bùi Thanh Thiển: "Bây giờ, không ai quấy rầy chúng ta nữa."
Mộ Diễn Chi nghe nói như thế, quay người định kéo Bùi Thanh Thiển trở lại.
Tần Như nhanh tay kéo lấy cổ tay của Mộ Diễn Chi, hạ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mo-muon-tai-hon/937374/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.