"Cô bị điên à?" Bà nội cảm thấy rất khó chịu: "Chuyện này là do tôi với Tần Như đã làm sai, cô muốn tổ chức buổi họp báo xin lỗi cô, cũng được! Nhưng cô không thể lôi kéo người không liên quan!"
“Đúng.” Tần Như cũng tỏ thái độ như vậy: “Thanh Thiển không có lỗi với cô, cô muốn con bé xin lỗi có phải là quá đáng rồi không?”
Hai người càng bảo vệ Bùi Thanh Thiển, Joanna càng muốn thấy Bùi Thanh Thiển phải xấu hổ: "Hai người im đi, cháu muốn nghe câu trả lời của Bùi Thanh Thiển!"
Sau khi dứt lời, tất cả mọi người đều nhìn về phía Bùi Thanh Thiển, chờ đợi câu trả lời của cô.
Bùi Thanh Thiển suy nghĩ nghiêm túc, rốt cuộc có muốn hay không...
Một cơn gió lạnh thổi qua, cô đột nhiên cảm thấy hơi lạnh, hai tay vô thức siết chặt lấy cánh tay mình.
Xem ra cô vẫn nên mang theo một chiếc áo khoác...
Buổi tối bà nội vừa tìm thấy vị trí của Joanna liền gọi điện thoại liên lạc với cô, lúc bảo cô đi cùng để xin lỗi, cô nghĩ rằng giải quyết sẽ không mất quá nhiều thời gian...
Vì vậy cũng không mang theo áo khoác.
Bây giờ đứng ở chỗ này, gió đêm thổi vào người, thật sự chịu không nổi...
Bùi Thanh Thiển hít một hơi thật sâu, định trả lời những lời của Joanna.
Một chiếc áo khoác từ trên trời rơi xuống, đáp xuống vai cô.
Cô ngẩng đầu.
Mộ Diễn Chi lại ngoảnh mặt sang một bên.
Mặc dù Bùi Thanh Thiển thật sự rất lạnh nhưng cô lại không muốn gây ra những hiểu lầm không đáng có vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mo-muon-tai-hon/937361/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.