"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Bà nội nhìn chăm chú màn hình di động của mình, ngạc nhiên hỏi. Ban ngày, lúc thẻ ngân hàng vừa được quét, hai người cho rằng Thanh Thiển sắp sửa ly hôn với Mộ Diễn Chi, tâm trạng cô không vui nên đi mua sắm để giải sầu, vì vậy họ cũng không quá để ý. Nhưng càng về sau, số lần quét thẻ dần tăng lên, số tiền chi trả cũng theo đó mà tăng... Hai người phát hiện có điều không ổn rồi. Thứ nhất, mấy lần quét thẻ chi tiêu này đều dùng để mua hàng hiệu đắt tiền. Mà từ trước đến nay, Bùi Thanh Thiển không có hứng thú với hàng hiệu. Thứ hai, số lần chi tiêu tăng lên rất nhiều, nhưng không có khoản nào dùng để trả nợ tiền chữa bệnh của bố Bùi Thanh Thiển. Điều đó hoàn toàn không phù hợp với tác phong làm việc của Bùi Thanh Thiển. Tổng hợp hai điều này, sau khi thảo luận với nhau, mẹ Mộ và bà nội đều cho rằng chắc chắn mẹ Bùi đã đánh mất tấm thẻ kia rồi. Để chứng minh cho suy đoán của mình, nhân tiện nhắc nhở Bùi Thanh Thiển đừng quên tham gia buổi tiệc, hai người bảo tài xế chở mình đến nhà của Bùi Thanh Thiển ngay trong đêm. Nhưng khi gặp được Bùi Thanh Thiển, bọn họ lại cảm thấy tấm thẻ kia có mất hay không cũng không còn quan trọng nữa... Quan trọng là gặp được Bùi Thanh Thiển. Chuyến đi này thật sự đáng giá! Nhưng thực tế lại khác với suy nghĩ của hai người, tấm thẻ kia còn ở trong tay của Bùi Thanh Thiển, cô còn chủ động trả lại họ... Nói cách khác, tấm thẻ của Bùi Thanh Thiển không bị mất sao? Hai người còn chưa kịp suy xét rốt cuộc số lần chi tiêu qua thẻ là thế nào... Lại có tin nhắn mới trên di động ư? Bà nội không thể nào hiểu nổi. Mẹ Mộ xem tin nhắn, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, bà lấy ví tiền của mình ra thì thấy thẻ tín dụng của mình... mất tiêu rồi. Bà nội hỏi: “Thẻ của con bị mất hả?” Thẻ ngân hàng mà Mộ Diễn Chi mở có tổng cộng ba tấm thẻ tín dụng. Bao gồm cho bà nội, cho mẹ và cho Bùi Thanh Thiển. Nhưng lúc Bùi Thanh Thiển đồng ý ly hôn, cô để thẻ ở nhà, tuyệt đối sẽ không mất. Mẹ Mộ thì luôn mang thẻ bên mình... Chỉ còn tấm thẻ mà mấy hôm trước bà nội đưa cho mẹ Bùi. Cho nên khi biết có người quét thẻ, hai người tự động cho rằng mẹ Bùi đã làm mất thẻ. Chứ không hề nghĩ vấn đề nằm ở mẹ Mộ. “Dạ.” Mẹ Mộ hít sâu, chưa được mấy phút, tin nhắn chi trả từ cửa hàng cũng được gửi đến di động của bà. Thông thường những cửa hàng đồ hiệu này đều lưu số điện thoại di động của khách quen, hơn nữa sau khi khách mua đồ, cửa hàng sẽ gửi tin nhắn đến số điện thoại của người mua. Tin nhắn cuối cùng còn kèm theo số điện thoại liên lạc của cửa hàng. Mẹ Mộ nghiêm mặt bấm số điện thoại này. Bên kia nghe máy ngay tức thì, mẹ Mộ chủ động nói rõ tình huống của mình với đối phương. Đối phương tỏ vẻ đã hiểu, đồng thời sẵn sàng giúp mẹ Mộ chặn tên trộm lại. Mẹ Mộ và bà nội nghe vậy mới yên tâm vào trong xe, định đi bắt tên trộm kia. Bấy giờ đã tối muộn lắm rồi. Trung tâm thương mại cũng không còn bao nhiêu người, mẹ Mộ hùng hổ chạy tới cửa hàng, kết quả lại thấy Joanna đang chọn lựa quần áo ở đó... Bà ngây ngẩn cả người, khó lòng tin nổi: “Mẹ, không phải là cô ta chứ?” "Con nhờ nhân viên cửa hàng chặn tên trộm lại, đúng lúc cô ta lại ở đây, vậy thì con nói xem, kẻ trộm thẻ không phải cô ta thì là ai?” Bà nội cũng rất thất vọng. Bà nội không thể nào ngờ được, đứa con gái mà bà ấy biết mặt từ nhỏ đến lớn, tay chân lại không sạch sẽ như vậy. Nghe thấy thế, mẹ Mộ mới dám khẳng định mình không nhìn lầm. Bà đi đến trước mặt Joanna, nắm lấy cổ tay cô ta: “Có phải cháu vừa mới mua đồ ở đây không?” Joanna tự dưng bị hỏi nên không hiểu ra sao: “Có vấn đề gì ạ?” Cô ta hỏi ngược lại như thế, chắc chắn là ngầm thừa nhận chuyện mình trộm thẻ của mẹ Mộ rồi. Mẹ Mộ không tài nào dùng lời nói để hình dung tâm trạng hiện giờ nữa: “Không ngờ lại là cháu thật, Tiểu Jo, tôi thật sự không ngờ cháu là loại người như thế này!” “Cháu là loại người nào cơ?” Joanna càng thêm khó hiểu. “Trộm thẻ tín dụng của người khác để mua đồ hiệu!” Mẹ Mộ lạnh mặt: “Cháu nói xem?” "Bác đừng nói oan cho người khác!” Joanna hất tay mẹ Mộ: “Cháu không hề trộm đồ của bác!” “Cháu còn giả vờ hồ đồ với tôi sao?” Mẹ Mộ nghiêm giọng cảnh cáo: “Tôi nói cho cháu biết, nếu cháu không trả lại thẻ tín dụng cho tôi, tôi sẽ báo cảnh sát!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]