“Ừm.” Dụ Hoa Đình đi từ cửa ra tới: “Đã lâu không gặp.” Bùi Thanh Thiển cũng bước tới, chào hỏi anh ta. Dụ Hoa Đình giơ tay ra phía sau lưng Bùi Thanh Thiển: “Hai vị là…” Cố Thừa Viễn chủ động bắt tay anh ta: “Cố Thừa Viễn, hiện tại là cấp trên của Bùi Thanh Thiển.” “Hân hạnh được gặp mặt.” Dụ Hoa Đình bắt tay với Cố Thừa Viễn, ánh mắt nhìn về Mộ Diễn Chi: “Còn vị này là?” Ánh mắt hai người chạm nhau. Mộ Diễn Chi lạnh nhạt nói: “Chồng của Bùi Thanh Thiển.” “Đúng hơn là chồng trước?” Biểu cảm Dụ Hoa Đình rất tự nhiên. Mộ Diễn Chi nghe thấy hai chữ chồng trước, trái tim như bị bóp chặt, bờ môi mím lại thành một đường: “Chưa chắc.” “Chẳng phải mối tình đầu của anh về nước rồi sao?” Dụ Hoa Đình đầy thâm ý: “Trên báo đều viết là, anh rất yêu cô ta, còn ly hôn với Thanh Thiển để làm lại một đôi với cô ta.” Mộ Diễn Chi khó chịu nhăn mày: “Nội dung trên mấy tờ báo lá cả, tám, chín phần mười là tin vịt.” “Tám, chín phần mười là giả, chứng tỏ vẫn có một, hai là thật.” Dụ Hoa Đình thảm nhiên hỏi: ‘Vậy tổng giám đốc Mộ muốn ly hôn với Thanh Thiển, là thật hay giả đây?” “Vừa về nước đã nói đề tài mang tính kíƈɦ ŧɦíƈɦ như này không hay lắm đúng không?” Cố Thừa Viễn thấy sắc mặt Mộ Diễn Chi ngày càng xấu thì vội lên tiếng giải vây: “Hay là mọi người bàn xem tí nữa ăn gì.” Anh ta đã gợi chủ đề, Dụ Hoa Đình cũng phối hợp mà nêu ý kiến: “Thanh Thiển với tôi cùng khẩu vị, không cay không vui, không bằng đi ăn lẩu?” Lời này chẳng khác nào nói thẳng cho mọi người biết, anh ta hiểu rất rõ Bùi Thanh Thiển, không những thế khẩu vị còn giống cô… Mộ Diễn Chi còn rất tự tin mà cảm thấy, chắc chắn bản thân anh có thể khiến Bùi Thanh Thiển đồng ý không ly hôn… Nhưng nghe mấy lời Dụ Hoa Đình nói, tự nhiên anh cảm thấy không chắc chắn… “Không ngờ cô lại thích ăn cay?” Cố Thừa Viễn rất kinh ngạc. “Thời đi học thích ăn.” Bùi Thanh Thiển trả lời: “Sau khi kết hôn thì rất ít khi ăn cay.” “Vậy chẳng phải mấy năm kết hôn kia, cậu luôn kiềm chế bản tính mình à?” Dụ Hoa Đình trêu chọc. Lời này nghĩa là, từ lúc cô sống chung một chỗ với anh…từ đầu tới nay chưa từng biểu hiện rõ chính mình? Bỗng nhiên Mộ Diễn Chi xuất hiện một dự cảm mất đi Bùi Thanh Thiển, vô thức muốn làm cái gì đó: “Dạ dày cô ấy không tốt.” “Trước kia lúc đi học, dạ dày cô ấy rất bình thường.” Dụ Hoa Đình trở nên nghiêm túc: “Tại sao sau khi kết hôn với anh, sức khỏe cô ấy không tốt hơn mà mà còn trở nên yếu?” Liên tục chất vấn, hoàn toàn phá vỡ phòng tuyến tâm lý Mộ Diễn Chi. Anh không có tâm trạng quan tâm tới chuyện tại sao không yêu, không thích Bùi Thanh Thiển nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện ly hôn với Bùi Thanh Thiển, anh cảm thấy trống vắng, khó chịu… Giờ anh mới nhận ra. Chính là năm năm sống chung, anh không biết chút gì về Bùi Thanh Thiển… Cô thích ăn cái gì, sở thích là gì,... Mà điều làm anh áp lực nhất là Dụ Hoa Đình đều biết rõ những thứ kia. Trái tim Mộ Diễn Chi đau như bị kim đâm: “Tôi…” “Tớ bị bệnh đau dạ dày từ lúc thực tập trên trường, không liên quan đến anh ấy.” Bùi Thanh Thiển giải thích: “Sau khi kết hôn tớ đổi khẩu vị dưỡng bệnh đau dạ dày cho khỏi.” “Thật sự?” Dụ Hoa Đình không yên tâm. “Tớ lừa cậu làm gì?’ Bùi Thanh Thiển hỏi ngược lại. Dụ Hoa Đình thở phào nhẹ nhõm. “Nói lại, nhìn cậu chẳng thay đổi chút nào.” Bùi Thanh Thiển cảm khái: “Vẫn quan tâm bạn học như trước kia.” Câu nói này, vô hình đã chặn đứng quan hệ giữa hai người. Chỉ có thể là bạn học. Không thể đi thêm bước nào. Biểu cảm Dụ Hoa Đình hơi chững lại, sau đó bình thường lại ngay: “Không phải bạn học nào tớ đều quan tâm hết.” “Chắc người anh quan tâm không chỉ có mỗi vợ tôi?” Mộ Diễn Chi bước lên nắm tay Bùi Thanh Thiển, nhìn Dụ Hoa Đình, công khai chủ quyền. Cố Thừa Viễn thấy cảnh này, tự giác lùi ra sau trả sân diễn. Chậc chậc… Bây giờ có trò hay để xem.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]