Nghĩ đến khả năng này, ông Cố đứng ngồi không yên.
Trên lầu.
Cửa thang máy vừa mở ra.
Bùi Thanh Thiển đang định đi ra, nào ngờ lại phát hiện có người chặn cửa thang máy lại. Cô khó hiểu nhìn Cố Thừa Viễn đang đứng trước mặt mình: “Anh Cố, anh đang...”
“Có chuyện này muốn hỏi cô.” Cố Thừa Viễn nhường đường.
Bùi Thanh Thiển thuận miệng nói: "Hỏi đi."
"Tôi nghe mấy người trong công ty nói, vừa rồi bố tôi tìm cô nói chuyện hả?” Cố Thừa Viễn tò mò hỏi.
Bùi Thanh Thiển nhìn lướt qua anh ta: “Không sai.”
“Hai người nói chuyện không được vui sao?” Cố Thừa Viễn lại hỏi.
Bùi Thanh Thiển gật đầu.
"Tại sao?” Cố Thừa Viễn không hiểu: “Không phải trước đó hai người chung phe à?”
Bởi vì cô không cẩn thận đạp trúng giới hạn của ông Cố.
Nhưng Bùi Thanh Thiển không định nói cho Cố Thừa Viễn biết: “Anh đoán không ra à?”
Cố Thừa Viễn thẳng thắn gật đầu: “Đúng vậy.”
"Ngòi nổ chính là cục cưng của anh đó.” Bùi Thanh Thiển bình tĩnh nói.
"Móa!” Cố Thừa Viễn thật sự không nhịn được: “Cô nói thật hả?”
Từ khi Bùi Thanh Thiển biết quan hệ của anh ta và Tiểu Cần, cứ dăm ba hôm là cô lại móc mỉa anh!
"Nghiêm túc đó." Bùi Thanh Thiển đứng ngay cửa văn phòng của mình, xoay người nói với Cố Thừa Viễn: “Những chuyện như thế này, tôi không nói dối anh đâu.”
"Bố tôi vì cô ta mà cãi nhau với cô thật hả?” Cố Thừa Viễn hoàn toàn không tin.
Tiểu Cần chỉ là một trong số những người phụ nữ của bố anh ta thôi...
Tuy bố anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mo-muon-tai-hon/937343/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.