“Họ muốn em đi thi vào thứ năm tuần sau.” Bùi Thanh Mạch hít một hơi dài.
Bùi Thanh Thiển nhìn thấy vẻ lo lắng trên gương mặt của cậu em trai, lập tức hiểu ra: "Căng thẳng à?"
“Dạ.” Bùi Thanh Mạch cúi đầu.
Ngày nào chị cũng bận, sau giờ tan sở cũng không quên dạy bù cho cậu, nhưng từ trước đến nay chị chưa bao giờ phàn nàn lấy một câu.
Còn cậu chỉ mới đối mặt với kỳ thi chuyển cấp, mà đã không thể chịu đựng nổi...
Có phải là quá kém cỏi không?
Bùi Thanh Mạch nhỏ giọng giải thích: "Em cảm thấy không biết rất nhiều câu. Sợ sẽ không thi đậu vào lớp 10."
Nhưng nếu không thi đậu lên cấp 3, cậu sẽ phải tiếp tục ở lại ngôi trường này...
Mà Cố Tư lại luôn đối đầu với cậu.
Nói không chừng có thể một ngày nào đó, Cố Tư thừa dịp không ai bên cạnh sẽ lại đánh cậu.
Cậu không sợ đánh nhau với người ta, chẳng qua là vì Cố Tư coi trời bằng vung, đánh nhau với người ta rồi sau này bị trả thù thì có thể để người trong nhà xử lý...
Nhưng cậu không thể.
“Nếu đã như vậy.” Bùi Thanh Thiển dựa vào quầy bếp: “Vậy hôm nay em có muốn học bổ túc gấp không?”
“Được không ạ?” Mắt Bùi Thanh Mạch sáng rực lên.
Bùi Thanh Thiển gật đầu: "Đương nhiên."
Bùi Thanh Mạch cất xong bát đũa đã rửa sạch, vội vàng lao vào phòng khách: "Em đến đây!"
Bùi Thanh Thiển đi theo sau cậu.
Bùi Thanh Mạch chạy vọt vào toilet, rửa tay sạch sẽ, ba chân bốn cẳng đi tới bên cạnh bàn trà, lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mo-muon-tai-hon/937331/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.