"Bố tôi là người đàn ông đặt nặng tình cảm, hơn nữa cũng đặt nặng chuyện hứa hẹn." Cố Thừa Viễn ngạo nghễ nhìn Bùi Thanh Thiển, ánh mắt anh ta chỉ toàn sự hả hê như thể nhìn thấu cô: "Một khi ông ấy nhờ cô giúp mình hoàn thành chuyện nào đó, cô giúp ông ấy hoàn thành, chắc chắc ông ấy sẽ cảm thấy mình nợ ân tình của cô."
"Đến lúc đó, dù cô đưa ra lời đề nghị quá đáng đến mức nào, ông ấy đều sẽ đồng ý với cô mà chẳng hề do dự. Cô cố gắng thuyết phục tôi làm việc đàng hoàng, không phải vì cô để mắt chuyện ông ấy nói lời giữ lời, muốn lợi dụng ông ấy giúp mình làm chuyện nào đó sao?" Giọng nói của anh ta ngày càng lên cao, anh ta chất vấn: "Bùi Thanh Thiển, xin hỏi tôi nói có đúng không?"
Chỉ ra vấn đề của công ty, muốn anh ta trở mình vùng dậy, giúp đỡ bố chia sẻ áp lực trong công ty, thế mà lại bị suy đoán ác ý như thế...
Bùi Thanh Thiển che mắt thất vọng: "Điều kiện trước hết cho mấy lời này của anh là tôi có chuyện cần nhờ bố anh."
Cô ngước mắt, nhìn thẳng vào đôi mắt của Cố Thừa Viễn: "Không biết anh Cố cảm thấy tôi có chuyện gì mà phải nhờ bố anh mới hoàn thành được nhỉ?"
Cô nói năng rất có khí thế, khiến Cố Thừa Viễn trở nên lờ mờ.
Thấy anh ta đứng hình rất lâu mà không đáp lại được, Bùi Thanh Thiển định nói gì đó. Cánh môi cô cử động, nhưng cuối cùng lại không nói gì cả.
Cô trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mo-muon-tai-hon/937308/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.