Cố Thừa Viễn nhìn khuôn mặt của cô gái xưa nay luôn trầm tĩnh ôn hòa hiện lên vẻ bất mãn, nhướng mày suy nghĩ thì khẽ cười và nói: "Bà nội cậu ấy rất thích cô, nếu như không dùng cách này khiến mọi người nghĩ cô đã phản bội Mộ Diễn Chi thì e là cả đời này bà ấy cũng sẽ không hết hy vọng với cô."
Tất nhiên là Bùi Thanh Thiển đã tức giận đến mức nói không nên lời.
Vì để bà nội hết hy vọng với cô mà bảo cô vượt quá giới hạn, phát sinh quan hệ với một người xa lạ?
Bùi Thanh Thiển cố kìm nén cơn tức giận, nhìn về phía Mộ Diễn Chi bên cạnh: "Chuyện này là ý của anh phải không?"
Mộ Diễn Chi thấy Bùi Thanh Thiển tức giận thì lập tức giải thích trong vô thức: "Ý của bọn tôi chỉ là bảo em tìm một người đàn ông phối hợp diễn kịch với em chứ không bảo em phải thật sự vượt quá giới hạn."
Diễn kịch...
Mà thôi?
Bùi Thanh Thiển thấy hai người kia tỏ ra 'việc này không liên quan đến mình' thì vô cùng thất vọng.
Hồi lâu sau, cô mới lên tiếng: "Muốn tôi làm như thế nào?"
Mộ Diễn Chi không ngờ Bùi Thanh Thiển sẽ đồng ý, cơ thể chợt cứng đờ tại chỗ.
Cố Thừa Viễn nhận ra phản ứng của Mộ Diễn Chi có gì đó không đúng, bèn nhìn Mộ Diễn Chi một chút rồi lại nhìn Bùi Thanh Thiển một chút...
Trực giác nói cho anh ta biết, tình cảm của Mộ Diễn Chi với Bùi Thanh Thiển tuyệt đối không đơn giản.
Nhưng đến tận bây giờ cái thằng ngu Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mo-muon-tai-hon/937260/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.