Chương trước
Chương sau
'Hoặc là ai sáng tạo, người sáng tạo tộc Cổ Thần, đây là ký ức rất, rất lâu về trước, ta cần suy nghĩ cẩn thận." Thanh âm tang thương thì thào.

Trời sao tĩnh lặng lại, phía xa Cổ Thần trán có bảy ngôi sao đập vỡ bốn ngôi sao giữ động tác há to mồm, không nhúc nhích.

Tu sĩ xung quanh giữ thân hình tan vỡ, trên người họ không tồn tại chút sức sống. Loại thần thông của Cổ Thần không chỉ thương tổn đệ tử Đạo Thần Tông, cũng lan đến tu sĩ bên liên minh tiên tộc. Đó là loại thần thông không chia địch ta, một khi thi triển thì lấy Cổ Thần làm trung tâm tám hướng thành tro bụi, tan vỡ biến mất.

Thanh âm tang thương khẽ thở dài, rất nhanh, trời sao yên lặng biến mơ hồ, hóa thành vòng xoáy to lớn. Vòng xoáy chuyển động chẳng những mơ hồ thế giới, càng truyền đến lực hút bàng bạc, hút hồn Tô Minh ra khỏi thân hình kia dung nhập vào vòng xoáy.

Mắt Tô Minh hoa lên, khi hắn tỉnh táo lại thì đã trở về Đạo Hải, xung quanh sương khói mông lung trước. Trước mặt Tô Minh có vòng xoáy, liên tiếp với bên ngoài, có thể thấy ngàn vạn tu sĩ Đạo Thần Tông bên ngoài. Tô Minh yên lặng đứng đó, ngoái đầu nhìn Đạo Hải phía sau. Cuộc rèn luyện này đối với Tô Minh không giống bình thường, hắn hiểu rõ khiến lực lượng không tán ra ngoài, cảm nhận lực phản chấn và cách mượn lực, tất cả khắc ghi trong ký ức, suốt đời khó quên.

Tiên Đạo Hải tang thương kia chỉ điểm dẫn dắt, như ơn sư thầy, làm Tô Minh im lặng chắp tay, thật sâu cúi đầu hướng Đạo Hải.

Tô Minh cúi đầu xong xoay người, mắt lóe tia sáng, nhấc chân, khoảnh khắc bước vào vòng xoáy. Khi Tô Minh lại xuất hiện đã trở lại sắc phong điện hạ thượng giới Đạo Thần Tông, bước ra khỏi vòng xoáy khổng lồ từ tên của hắn biến thành.

Ngàn vạn ánh mắt tập trung, tiếng kêu la ồn ào. Còn có bốn điện hạ bên cạnh Tô Minh lựa chọn thử thách, ánh mắt của họ cực kỳ phức tạp.

Tô Minh liếc mọi người, sau đó nhắm mắt lại, nhớ lại từng hình ảnh trong chiến dịch hư ảo, nhanh chóng thôi diễn lực phản chấn và chân lý vận dụng lực lượng.

Sau khi Tô Minh đi ra, vòng xoáy khổng lồ dần co rút mãi đến khi lại biến thành cái tên Đạo Không, chợt lóe, biến mất trong hư vô.

Đến giờ phút này tiếng xôn xao mới rộ lên. Ngàn vạn tu sĩ chính mắt thấy biểu hiện của Tô Minh trong chiến dịch, bao gồm tiên Đạo Hải mấy lần yên lặng khung trời, để Tô Minh lần lượt khiêu chiến với Cổ Thần trán có bảy ngôi sao.

Mặc dù không thể nghe thấy giọng của tiên Đạo Hải nhưng Tô Minh quái dị vòng đi vòng lại đủ khiến mọi người rung động từ tận đáy lòng. Đặc biệt là hai kích cuối cùng Tô Minh quái dị xoay người, dùng lưng đỡ nắm tay của người khổng lồ mười vạn mét, khiến cánh tay của gã hoàn toàn vỡ nát. Tay trái lại đấm tới, cũng bị phá hủy bằng cách nào đó mọi người không biết. Dù cuối cùng thân thể của Tô Minh vỡ nát trong tiếng gầm của người khổng lồ mười vạn mét, nhưng hình ảnh này dẫn đến hoảng sợ biến thành tiếng kêu la ngập trời.

Tiếng xì xầm kéo dài thật lâu. Ông lão sinh cảnh Bối Bang đứng trên đài sen đầy ẩn ý liếc Tô Minh, chậm rãi giơ tay lên chộp hướng hư vô.

Ngàn vạn tu sĩ cảm giác cổ đau nhức, ngừng bàn tán, chậm rãi yên tĩnh lại.

"Năm vị điện hạ tham gia thử thách, Đạo Không, Đạo Lâm, Đạo Hóa, ba người thành công qua thử thách. Còn hai vị thất bại thử thách, thủ tiêu tư cách điện hạ." Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Cùng với lời ông lão sinh cảnh Bối Bang thốt ra, bốn điện hạ đứng bên Tô Minh có hai người vẻ mặt ảm đạm, yên lặng lùi ra, hóa thành cồng vồng rời khỏi đây.

"Ba vị điện hạ các ngươi thừa nhận khiêu chiến, hoàn thành thử thách, các ngươi sẽ được sắc phong thành điện hạ chân chính của Đạo Thần Tông ta. Các ngươi được đi tới ngoài chỗ lão tổ bế quan, được lão tổ đích thân mở ra tư cách Thịnh Thế Liên Hoa. Khi các ngươi ra khỏi chỗ lão tổ bế quan, nghênh đón ba vị điện hạ trừ Đạo Thần Tông ta ra còn có người ba chân giới khác."

Nói đến đây, ánh mắt ông lão sinh cảnh Bối Bang rơi vào người Tô Minh, ánh mắt phức tạp. Sự phức tạp do nghe nói Tô Minh ở Thần Nguyên Phế Địa diệt trấn thủ giới Âm Thánh chân giới.

Không lâu sau Âm Thánh chân giới sẽ đến, e là họ sẽ không chịu bỏ qua, chuyện này không nằm trong vòng khống chế của ông lão sinh cảnh Bối Bang. Lão sớm đưa chuyện này lên Tông lão đường, nhưng không nhận được hồi âm, không biết họ quyết định thế nào.

Ông lão sinh cảnh Bối Bang dứt lời, ngàn vạn tu sĩ xung quanh phát ra tiếng hoan hô, khiến hư vô chìm trong không khí sung sướng. Nhưng không thấy Đạo Lâm, Đạo Hóa có vẻ gì là vui sướng khi được trở thành điện hạ thật sự. Bọn họ im lặng, biểu tình chua xót, không cam lòng.

Tô Minh bình tĩnh, không để ý xung quanh hoan hô. Tô Minh nhắm mắt lại, luôn nhớ từng hình ảnh liên quan đến lực lượng.

Trong tiếng hoan hô của ngàn vạn tu sĩ, nhiều năm qua Đạo Thần Tông rốt cuộc xuất hiện ba vị điện hạ, trong hư vô chốc lát có ánh sáng bảy sắc giáng xuống. Ánh sáng bảy sắc chói lòa có ba luồng rơi vào người đám Tô Minh. Chỗ Tô Minh là màu tím, Đạo Lâm là màu đỏ. Đạo Hóa từng có địch ý với Tô Minh, sắp đặt Đạo Phi Tiên chiến đấu với hắn thì có màu cam. Cùng lúc đó, bên trên hư vô dần lộ ra bóng người.

Tô Minh từng gặp người này, các tu sĩ cũng có thấy, là thanh niên lúc trước tuyên đọc pháp chỉ của Đạo Thần lão tổ, đệ tử đóng cửa của Đạo Thần lão tổ, tên là Tang.

Thanh niên vẻ mặt thản nhiên, đi ra khỏi hư vô, ánh mắt lướt qua người đám Tô Minh, mặt dần lộ nụ cười.

"Chúc mừng ba vị điện hạ, xin hãy đi theo ta, ta sẽ mang các ngươi tới chỗ lão tổ bế quan, mở ra Thịnh Thế Liên Hoa của các ngươi, ghi nhớ trạng thái mà các ngươi cho rằng tốt nhất. Sau này các ngươi bị thương nặng có thể đảo ngược không gian, khiến hồi phục lại trạng thái tốt nhất."

Khi nói chuyện thì thanh niên giơ lên tay phải vung hướng hư vô bên dưới, ánh sáng bảy sắc chuyển động càng rực rỡ chói mắt. Chớp mắt Tô Minh, Đạo Lâm, Đạo Hóa biến mất trong ánh sáng bảy sắc, theo ánh sáng tán đi, bị đưa tới chỗ Đạo Thần lão tổ bế quan.

"Đất sắc phong, tứ thánh chống trời!" Ông lão sinh cảnh Bối Bang hít sâu, sau khi đám Tô Minh bị truyền tống đi thì vung tay áo, cao giọng kêu lên.

Theo lời ông lão sinh cảnh Bối Bang phát ra, hư vô phát ra tiếng nổ ngập trời. Ngàn vạn tu sĩ tinh thần kích động, một tiếng gào thét kinh thiết truyền ra từ Đạo Hải vô tận ở dưới chót.

Cùng lúc đó, một luồng sáng xanh lóe trong nước, tiếng nổ vang vọng, chỉ thấy một con Thanh Long khổng lồ dài cỡ vài vạn mét bay ra khỏi Đạo Hải. Trên người Thanh Long tràn ngập tang thương năm tháng, lúc nó bay ra thì cả khung trời biến sắc, trời đất kêu vù vù, tốc độ cực nhanh. Thanh Long xuyên qua hạ giới, lay động trung giới, bay lên trời thượng giới.

Bên trên đại lục chín chỗ thượng giới, dường như gần với điểm cuối hư vô, Thanh Long dài mấy vạn mét ngửa đầu phát ra tiếng gầm. Trong tiếng rồng, thật nhiều khói xanh phun ra từ miệng Thanh Long. Những khói xanh nhanh chóng ngưng tụ hình thành đại lục, mép đại lục chớp lóe ánh sáng xanh, nhanh chóng khuếch trương, đại lục ngày càng to ra. Bên trên xuất hiện từng hàng cái bàn vòng quanh, cỡ ngàn vạn. Thanh Long nâng người lên, nâng đại lục này, đầu rồng khổng lồ quét bốn phía, hễ tu sĩ nào bị ánh mắt nó nhìn thấy thì tinh thần rung động. Sau đó Thanh Long khép mắt lại, không nhúc nhích.

Cùng lúc đó, trong Đạo Hải lại phát ra tiếng gầm, lần này bay ra là một con Chu Tước khổng lồ, bên cạnh nó có Huyền Vũ cũng thân hình kinh khủng. Chu Tước người đỏ rực như đoàn lửa kinh trời. Huyền Vũ thì đuôi dài đầu nhọn hung tợn.

Hai con thú rít gào bay ra, một hướng khác cũng vang tiếng gầm. Từ trong Đạo Hải bay ra một con Bạch Hổ, ngửa đầu gầm lên, lao hướng khung trời.

Ba cự thú này có tốc độ cực nhanh, khoảnh khắc đến gần Thanh Long. Lấy Thanh Long làm trung tâm, chúng gầm rống ngưng tụ ra đại lục, cũng dùng thân hình nâng lên.

Tình cảnh này đồ sộ khiến ngàn vạn tu sĩ Đạo Thần Tông bên dưới tinh thần rung động. Hư vô trong khung trời vặn vẹo, từng thân hình hiện ra. Bọn họ có nam có nữ, có già có trẻ, từ người họ toát ra hơi thở năm tháng lộ rõ họ có số tuổi rất lớn.

Trên người họ toát ra tu vi mạnh mẽ, tất cả đều là chưởng duyên sinh diệt! Đặc biệt là ba ông lão trong số đó, toát ra uy nhiếp cường đại đến khó tin. Ba người này chính là ba tông lão diệt cảnh lúc trước đòi phạt Tô Minh, cũng là người mạnh nhất trừ Đạo Thần lão tổ ở mặt ngoài trong Đạo Thần Tông, Đạo, Nguyệt, Tinh.

"Bái kiến các vị tu sĩ Tông lão đường!!!"

Ngàn vạn tu sĩ tinh thần chân động, cùng bái hướng bầu trời, thanh âm ầm ầm như sóng gầm rống.

Tổng cộng sáu mươi tám người cùng xuất hiện, sau đó tách ra, đứng trên ba đại lục Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ bềnh bồng. Ba ông lão Đạo, Nguyệt, Tinh diệt cảnh mạnh nhất thì biểu tình bình tĩnh đứng chung. Trong đó Chu Tước đại lục có hai mươi bốn người, Huyền Vũ có hai mươi bốn người, chỉ Bạch Hổ đại lục có hai mươi người. Cùng lúc đó, ông lão sinh cảnh Bối Bang, ông lão mặt đen sau lưng, hai tông lão khác, bốn người cùng bay ra đứng trên Bạch Hổ đại lục chỉ có hai mươi người.

"Mở ra con đường tồn tại ở ba chân giới, nghênh đón đến Đạo Thần chân giới ta, nghênh đạo hữu ba chân giới đến Đạo Thần Tông ta!" Sau khi bốn người ông lão sinh cảnh Bối Bang quay về chỗ thì thanh âm uy nghiêm vang vọng khung trời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.