'Có khi học sẽ quên, là vì khiến ngươi càng chăm chú." Thanh âm tang thương chất chứa cảm thán đặc biệt, khẽ thì thào.
Trong đầu Tô Minh vang vọng thanh âm tang thương này, từng chữ như châu ngọc. Mỗi chữ, mỗi câu khiến Tô Minh nghe xong tinh thần rúng động, dường như hiểu cái gì, nhưng nghĩ kỹ lại không rõ ràng. Text được lấy tại Truyện FULL
Tô Minh lao nhanh, ở trong cầu vồng khép mắt lại, đem toàn bộ ý thức tập trung vào tinh thần, không tán ra ngoài, cảm nhận lời thanh âm tang thương nói. Tô Minh dần cố ý quên đi mọi thứ, quên hiện tại mình hóa thành cầu vồng lao đến nắm đấm của Cổ Thần trán có bảy ngôi sao.
Mọi chuyện nói thì đơn giản nhưng sự thật đi thực hành thì cực kỳ khó khăn. Chỉ vài giây sau, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng trong khung trời này.
Người Tô Minh rung lên, mở mắt ra, hắn thấy thân thể của mình vỡ nát, hồn rời đi, cũng thấy Cổ Thần trán có bảy ngôi sao thụt lùi, cánh tay phải tan vỡ cùng với nửa thân mình.
"Tâm của ngươi không tĩnh, chưa hoàn toàn quên, ý và thần của ngươi không dung hợp. Có muốn thử lại một lần nữa không?' Xung quanh yên lặng, thanh âm tang thương từ từ quanh quẩn.
"Lại đến nữa!" Đôi mắt Tô Minh lộ ra dứt khoát.
Khoảnh khắc Tô Minh thốt lời, thời gian lần nữa đảo ngược, lại trở về trước kia. Tô Minh lắc người, hóa thành cầu vồng xé gió lao đi. Tô Minh nhắm mắt, quên hết tất cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051198/chuong-1096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.