Chương trước
Chương sau
Trong ánh mắt của mọi người xung quanh, Tô Minh không ngừng hấp thu sức sống bàng bạc từ ông lão sinh cảnh Bối Bang. Tô Minh mượn lực lượng sức sống này để sửa lại tu vi cho bản thân.

Thời gian chậm rãi trôi qua, sức sống vẫn liên tục rót vào. Đối với sinh cảnh đại năng thì sức sống gần như vô hạn, đó là lý do trước đó ông lão sinh cảnh Bối Bang kiêu ngạo nói.

Nhưng ông lão sinh cảnh Bối Bang dần biến sắc mặt, có cảm giác mãnh liệt là Tô Minh tựa như cái hang không đáy, bản thân lão mặc dù có sức sống gần như vô hạn nhưng bị hắn hấp thu cũng cho lão cảm giác gần vô hạn.

Một tiếng sau, biểu tình của ông lão sinh cảnh Bối Bang hoàn toàn thay đổi, lão có cảm giác sức sống không thể theo kịp. Nỗi hoảng sợ phát ra từ đáy lòng hiện rõ trong thể xác, tinh thần của lão. Tô Minh là một cái hang không đáy, có thể hấp thu sức sống vô hạn.

Nếu chỉ có như thế thì thôi, ông lão sinh cảnh Bối Bang tùy thời cắt đứt. Nhưng khi ông lão sinh cảnh Bối Bang định cắt đứt liên hệ giữa sức sống và đài sen thì hoảng sợ phát hiện nó liên tục đảo ngược, không phải là lão đưa đi, đối phương hấp thu mà biến thành đối phương hút bao nhiêu thì lão truyền bấy nhiêu. Đó là một loại từ chủ động biến thành bị động, nhìn như đơn giản, giống nhau nhưng sự thật là quyết định quyền lợi có cắt đứt hay không. Quyền lợi đã không nằm trong tay ông lão sinh cảnh Bối Bang mà bị Tô Minh nắm giữ.

'Cái... Cái này sao có thể? Trận pháp chỗ này không sắp đặt như vậy, không thấy có ai thay đổi kết cấu trận pháp, loại trận pháp này tuyệt đối không thể bị người thay đổi trong thời gian ngắn.'

Ông lão sinh cảnh Bối Bang hoàn toàn biến sắc mặt, con ngươi co rút, cảm giác nguy hiểm bao tùm khắp người. Ông lão sinh cảnh Bối Bang không thể thoát khỏi đài sen hấp thu, sức sống trong người bị hút ra dung nhập vào đài sen, bị Tô Minh hút đi.

Trong tinh thần Tô Minh, hạc trọc lông đang đắc ý kêu gào.

"Thấy Hạc gia gia lợi hại chưa? Tên ngốc này dám đem bản thân dung hợp cùng trận pháp nơi đây. Loại tự tin này đến từ sức sống của lão gần như vô hạn, không sợ bị người hấp thu. Nhưng tên ngốc này cũng xui, gặp phải Hạc gia gia. Chỉ cần lão tử nhúc nhích đầu ngón tay là có thể thay đổi hiệu quả trận pháp, khiến lão từ dung nhập trận pháp biến thành bị trận pháp dung nhập, từ khống chế trận pháp, biến thành bị trận pháp nô dịch. Tô tiểu tử, hút đi, cứ hút thoải mái. Một giây một tinh thạch, cung cấp không giới hạn." Hạc trọc lông đắc ý, hưng phấn, kích động, chìm trong hạnh phúc chỉ mình nó hiểu.

Lại qua một tiếng đồng hồ, mặt ông lão sinh cảnh Bối Bang trắng bệch, nhìn chằm chằm Tô Minh, biểu tình từ hoảng sợ hóa thành cay đắng. Hiện tại làm sao ông lão sinh cảnh Bối Bang không hiểu, đây là Tô Minh trả thù hành động, lời nói lúc trước của lão.

"Thật là một người có thù sẽ trả." Ông lão sinh cảnh Bối Bang thầm than, dứt khoát nhắm mắt, không suy nghĩ gì khác, thúc đẩy tu vi, muốn thử giãy ra khỏi trận pháp.

Nhưng khi ông lão sinh cảnh Bối Bang mới vận chuyển tu vi thì uy hiếp đến từ hư vô buông xuống.

Lại qua nửa tiếng, Tô Minh mở mắt ra, mặt ông lão sinh cảnh Bối Bang tái nhợt.

Tô Minh chủ động tách khỏi trận pháp hấp thu, đứng dậy.

"Đa tạ Bối Bang tiền bối chữa thương." Tô Minh bình tĩnh nói.

Ông lão sinh cảnh Bối Bang im lặng giây lát, gật đầu.

"Đã không cần thiết khiêu chiến tiếp, sắc phong điện hạ này kết thúc khiêu chiến, tiến vào giai đoạn rèn luyện. Chín điện hạ các ngươi đi địa điểm rèn luyện ở Đạo Hải bên dưới. Đạo Hải chia nội, ngoại, bên trong tồn tại một số Mê Thất Giả của Đạo Thần Tông ta. Những Mê Thất Giả có người từng là cường địch của Đạo Thần Tông, cũng có phản nghịch, có tu sĩ bị trách phạt chìm vào Đạo Hải, lạc mất bản thân mình. Bọn họ có mạnh có yếu, thử thách của các ngươi liên quan đến những Mê Thất Giả này."

"Đánh chết mười Mê Thất Giả là có đủ tư cách rèn luyện, sau khi có tư cách thì các ngươi có thể tùy thời tại Đạo Hải mở ra rèn luyện. Căn cứ chiến tích khác nhau của các ngươi có thể tùy cơ tiến vào đất rèn luyện khác biệt. Lần rèn luyện này phần đầu là tạo hóa cho các ngươi. Bởi vì lần rèn luyện này liên quan đến liên minh tiên tộc, là ngàn năm qua Đạo Thần Tông ta cùng liên minh tiên tộc ma sát các chiến tranh lớn nhỏ, trong đó có mấy trăm chiến dịch loại nhỏ, chiến tranh lớn thì gần trăm cái, siêu cấp chiến dịch có bảy lần. Những chiến dịch này được ghi chép kỹ càng, bắt chước tạo ra từng nơi giống như ảo ảnh. Dựa theo tư cách khác nhau của các ngươi sẽ liên tục bị đưa vào chiến dịch, tại đó các ngươi làm sao chủ đạo hướng đi một cuộc chiến dịch, thay đổi hướng đi của nó, đây là thử thách của các ngươi." Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

"Nhớ kỹ, trong những ảo cảnh này dù các ngươi không bị giết chết nhưng lời nói, việc làm của các ngươi sẽ bị mọi người tại đây quan sát thấy, đặt hết vào kết quả thử thách cuối cùng. Và các ngươi phải nhớ, trong ảo cảnh khác nhau các ngươi sẽ không lấy hình dạng của mình tham gia, bị biến thành một tu sĩ bình thường của Đạo Thần ta. Nhưng các ngươi có thể giữ tu vi cũ, tùy ý phát huy, không cần đắn đo điều gì!"

Thanh âm của ông lão sinh cảnh Bối Bang vang vọng, lão vung tay áo, phút chốc hư vô đại lục chín chỗ thượng giới xuất hiện một vòng xoáy cỡ ngàn mét.

Khoảnh khắc vòng xoáy xuất hiện, có từng tiếng rít gào phát ra từ trong vòng xoáy. Lờ mờ thấy bên trong vòng xoáy có nhiều cái bóng, những cái bóng gầm rống như muốn lao ra khỏi vòng xoáy, nhưng khi đụng chạm vòng xoáy thì hét thảm văng ngược lại. Vòng xoáy này liên tiếp với vòng ngoài Đạo Hải, những cái bóng là Mê Thất Giả bên trong. Bọn họ từng giây từng phút muốn lao ra, nhưng năm tháng trôi qua không thành công được.

"Nếu có ai sợ thì có thể từ bỏ rèn luyện ngay bây giờ. Người từ bỏ thử thách thì thân phận điện hạ sẽ bị xóa ngay. Các ngươi phải nghĩ kỹ, trong quá trình lấy tư cách rèn luyện sẽ có... Cái chết." Ông lão sinh cảnh Bối Bang nói tới đây mắt quét qua mấy điện hạ, lão phớt lờ Tô Minh.

Trừ Tô Minh ra, tám điện hạ khác có vài người lộ vẻ do dự. Nếu Tô Minh không lộ ra tu vi, nếu ông lão trở về từ Thần Nguyên Phế Địa không có hoảng sợ dữ dội như vậy thì họ sẽ không chút do dự đi rèn luyện.

Nhưng hôm nay cuộc chiến điện hạ gần như chưa mở ra đã kết thúc. Bọn họ biết trừ phi xuất hiện ngoài ý muốn, nếu không thì cuộc đời này không thể so sánh với Tô Minh. Vậy thì cuộc thử thách này không có chút tác dụng gì với họ, còn tồn tại nguy hiểm chết chóc.

Tám điện hạ im lặng, bên trong có bốn người từ bỏ, thụt lùi mấy bước. Mặt họ tái nhợt, không những từ bỏ thử thách mà cũng tương đương bỏ tư cách điện hạ. Bốn người còn lại. Lòng Đạo Lâm rít gào, khuất nhục làm mắt gã đỏ ngầu, là người thứ nhất lao vào vòng xoáy, biến mất không còn bóng dáng. Ba người khác cũng cắn răng, lắc người hóa thành cầu vồng lao vào vòng xoáy.

Tô Minh là người cuối cùng, vết thương của hắn đã hồi phục nhiều, vẻ mặt bình tĩnh cất bước đi. Trong ánh mắt của ngàn vạn tu sĩ, Tô Minh đi vào vòng xoáy.

Mãi đến khi bóng dáng của Tô Minh biến mất thì ngàn vạn tu sĩ xung quanh mới bùng phát thanh âm rung động do ông lão trở về từ Thần Nguyên Phế Địa kể chuyện, lúc trước bị Tô Minh đè nén không thể phát ra.

"Người Âm Thánh chân giới chắc chắn sẽ không bỏ qua, không lẽ cuộc chiến giữa Đạo Thần chân giới và Âm Thánh chân giới sắp xảy ra sao?"

"Hiện tại Đạo Thần chân giới ta có liên minh tiên tộc, bên ngoài lại đắc tội Âm Thánh chân giới, Đạo Không điện hạ, hắn thật là không khôn ngoan."

Tiếng xì xầm vang vọng. Ông lão mặt đen mặt âm trầm. Ông lão sinh cảnh Bối Bang thầm thở dài. Sắc phong điện hạ này dần chệch khỏi quỹ đạo.

...........

Đạo Hải, nơi dưới chót trong Đạo Thần Tông, cấm địa vô số năm nay. Nó chia làm hai phần nội và ngoại. Nội Đạo Hải quanh năm phong ấn, chỉ có khu vực bên ngoài sẽ mở ra vào lúc đặc biệt, nếu không thì luôn cấm tất cả sinh mệnh bước vào.

Nếu có ai thật muốn tiến vào thì cũng không phải không thể, nhưng từ xưa đến nay hễ ai tự động bước vào trong thì không có người sống sót trở ra. Có lẽ không phải như vậy, có lẽ đúng thật, nhưng tại Đạo Thần Tông có rất ít ví dụ.

Đạo Hải bí ẩn đến từ truyền thuyết, lời đồn khi Đạo Hải còn ở Đạo Thần.

Nói nó là biển là bởi vì người ở trong đó sẽ nghe thấy tiếng sóng biển. Nhưng đưa mắt nhìn thì xung quanh sương khói dày đặc, tràn ngập tám hướng, khiến người không thấy rõ xung quanh, bao gồm thần thức bị áp chế chặt chẽ.

Mắt Tô Minh chợt lóe, khi bước vào vòng xoáy thì hắn liền hiện ra ở nơi đầy sương khói này. Tô Minh liếc xung quanh, trong đầu hiện ra lời lúc trước ông lão sinh cảnh Bối Bang nói. Hiển nhiên đợt thử thách này chia làm hai phần, phần thứ nhất là lấy tư cách, phần thứ hai mới là mấu chốt. Vậy nên lấy được tư cách không quá khó khăn, nhưng vì Đạo Hải bí ẩn nên mới xuất hiện nguy hiểm sinh tử.

"Giết chết mười Mê Thất Giả là sẽ được tư cách sao? Nếu thật sự có thể đi vào những chiến dịch ngàn năm trước, ta muốn vào nhất là chỗ xuất hiện người khổng lồ vạn mét, hoặc là xuất hiện ông lão áo đen, khiến Đài Sơn lão tổ trọng thương." Tô Minh biểu tình như thường, lắc người biến mất trong sương khói, đi xung quanh.

Một lát sau, Tô Minh đang lao nhanh thì chợt hừ lạnh, sau lưng hắn lặng lẽ xuất hiện một cánh tay phải bằng xương, chộp hướng lưng hắn. Cánh tay phải đen thui, đầu ngón tay toát ra khí đen ẩn chứa lực lượng tu vi hậu kỳ vị giới. Khi cánh tay đến thì Tô Minh không tiến lên mà thụt lùi, giơ lên tay phải hư không chộp sau lưng. Bùm một tiếng, Tô Minh bắt lấy cánh tay tới gần lưng mình, kéo một thân hình gầy gò ra khỏi sương khói.

Tay phải run rẩy, tu vi mạnh mẽ truyền vào thân thể cánh tay. Bùm một tiếng, thân thể vỡ thành bốn, năm mảnh.

"Một tên." Tô Minh tiến tới trước, biến mất trong sương mù.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.