"Không còn..."
Thật lâu sau, khi Tô Minh bước ra khỏi bình đài thì người xung quanh mới phản ứng lại, tiếng xôn xao ầm ĩ.
"Cái... Này... Xảy ra chuyện gì? Tại sao người lông chim đen quanh năm ở trong cột sáng không có nữa?"
"Thế này có tính là Đạo Không điện hạ thông quan không?"
"Nhảm nhí, không có cả người thủ quan thì ngươi nói xem Đạo Không điện hạ có thông quan được không?"
"Rốt cuộc hắn có tu vi gì? Tại sao lại như vậy, không lẽ người thủ quan bị hắn tiêu diệt?"
"Những chuyện này không phải trọng điểm, trọng điểm là người thủ quan chỗ này biến mất, sau này chúng ta làm sao xông qua đất Chấn Danh nơi này?"
"Sợ là chuyện này chưa từng xảy ra tại Đạo Thần Tông ta..."
Tiếng xì xào chưa từng ồn ào như hiện nay, coi như là Tô Minh xông qua ba chỗ đất Chấn Danh trước đó cũng tuyệt đối không oanh động bằng bây giờ.
Mấy điện hạ xung quanh, bao gồm Đạo Lâm, Đạo Pháp nhìn hướng Tô Minh ánh mắt đầy hoảng sợ, chấn kinh, sâu trong lòng nổi lên kiêng dè, sợ hãi không thể tả.
Ngược lại hơn mười thần thức giáng xuống im lặng tan biến, khi những thần thức tan biến thì chín mươi chín đại lục trung giới, chín trăm chín mươi chín đại lục hạ giới có hơn mười chỗ truyền ra tiếng nổ, có bóng người lao ra, đều nhìn hướng đại lục chín chỗ thượng giới, cất bước xé gió lao đi.
Bọn họ biết xảy ra chuyện lớn, thủ quan đất Chấn Danh chỗ thứ bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2051183/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.