"Ngươi, ngươi nói vậy là có ý gì?"
Thái Nhạc kiếm tiên choáng váng, không nhịn được mà ôm đầu sửng sốt, thế nhưng kiếm vẫn còn cầm trong tay. Đỗ Hành lập tức không dấu vết mà lui về phía sau một bước nhỏ, miễn cưỡng tránh xa lưỡi kiếm sắc bén kia. Thế nhưng ngay sau đó liền có ba tia sét ầm ầm giáng xuống, bốn phía trắng xóa chói lòa, không thể nhìn thấy được bất cứ thứ gì, chỉ có thể dùng thần thức dò xét phương hướng xung quanh.
Đúng vào lúc này, tất cả mọi người chợt cảm thấy phía sau có một luồng linh lực mạnh mẽ đột ngột va chạm, những người không kịp đứng vững lập tức bị hất văng mấy trăm mét, mà người thực lực kém thì bất hạnh hơn, trực tiếp tan rã trong luồng sét hung bạo kia.
Phương hướng mà bọn họ vừa bay tới, ngay cả cảnh tượng duy nhất có thể thấy được rõ ràng phía sau lưng cũng dần dần mất hút.
"Tiên giới..."
Thậm chí những người tu chân phi thăng lên cũng không có bao nhiêu vương vấn đối với ba mươi ba tầng trời này, thế nhưng đó dù sao cũng là Tiên giới, mục đích mà bọn họ tu chân cầu Đạo cũng chính là vì mong mỏi được tới nơi này. Trăm ngàn năm qua đi, cuối cùng bọn họ vẫn phải trở về Nhân gian.
Số mệnh phải chăng là một vòng tròn lẩn quẩn?
Lạc Trì kiếm tiên đánh tan một đạo Tử Tiêu Thần Lôi, tiếng nổ ầm vang chấn động tới mức khiến cho Nguyên Thần bất ổn, tiếng ngân vang của thanh kiếm Chu Nhu sắc bén cũng không có cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-lui-nhan-gian-gioi/1336150/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.