Sau cơm chiều, thời điểm sao đầy trời, Chuông cửa nhà Tân Thuần bị ấn vang.
Là ai lại đến vào thời điểm này chứ? Tân Đàm bực tức đầy bụng ra mở cửa. A? Một nữ sinh xinh đẹp.
“Xin hỏi Tân Thuần có ở nhà không?” Nữ sinh xinh đẹp má lúm đồng tiền ngại ngùng cười hỏi.
Hảo đáng yêu nha, tâm Tân Đàm bắt đầu cao thấp nhảy lên.
“Xin hỏi. . . . . .” Nữ sinh kia gặp người mở cửa ngu trệ bất động, chỉ có thể mở miệng lần nữa.
“Lão ca, là ai vậy?” Tân Thuần từ trong nhà chạy ra, nhìn xem người đến phải Quý Anh Diễm không.
“Gì, Tử Di? Ngươi sao đến đây?” Tân Thuần đẩy lão ca ra, một phen cầm tay nữ tử xinh đẹp.
“Tử Di mau vào nha, bên ngoài lạnh lẽo.” Tân Thuần hoàn toàn không nhìn tới Tân Đàm đang dại ra, một phen đẩy hắn ra, mang Tử Di vào nhà.
“Lão mẹ, lão ba, xem ai đến đây.” Tân Thuần vừa vào nhà đã bắt đầu hô to.
“Ngươi tiểu ngu ngốc này, buổi tối mà la cái gì.” Tân mẫu từ trong phòng đi ra, chuẩn bị gõ đầu đứa con, tay lại dừng giữa Không trung.
“Tử Di? Tử Di, thật là ngươi nha.” Tân mẫu đẩy đứa con ra, ôm lấy Tử Di.
“Bé ngoan, ngươi sao đến đây?”
Không cần phải nói, Tân mẫu chỉ cần gọi ai là ‘ đứa nhỏ ’, thì khẳng định là đặc biệt thích người đó .
“Lão mẹ, sao kích động vậy như ?” Vào trong nhà, Tân Đàm cảm thấy thật kỳ quái. Tiểu đệ của hắn rất ít cùng nữ sinh tiếp xúc, hôm nay cư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-lac-bo-sac-lang/1311196/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.