! ! ! Một tiếng vang nặng nề, đại môn hội học sinh bị chân dùng mười phần công lực của ‘Phật Sơn Vô Ảnh’ đá văng ra.
Mọi người nhìn thấy người mới tới đều thở hốc vì kinh ngạc.
“Vu học trưởng hảo!”
Hội học sinh như nhìn thấy cướp, toàn thể hội viên đều cúi đầu 90 độ hành đại lễ. Đương nhiên còn sót một tiểu ngốc ngơ ngác là sẽ không có sự ăn ý như mọi người.
“í ya? Tân sinh năm nay?” Vu Cảnh Hiên trực tiếp đến gần Tân Thuần.”Nhìn không tồi nha, đúng khẩu vị của ta!” Hoàn toàn báo trước, Vu Cảnh Hiên nâng cằm Tân Thuần lên, hôn xuống.
Mọi người ở đây há miệng kinh ngạc, nhưng không dám ra tiếng. Xong rồi, toàn bộ xong rồi! Mau chạy nhanh! Tất cả mọi người rất nhanh hướng ngoài cửa trốn.
“Các ngươi. . . . . .” Vừa trở về, liền nhìn đến mọi người liều mạng chạy ra bên ngoài. Vừa thấy bên trong. . . . . . Hắn một bước dài xông lên phía trước, tách Vu Cảnh Hiên ra rồi nện một quyền vào mặt hắn.
“Tiểu Thuần, ngươi không sao chứ.” Quý Anh Diễm đem Tân Thuần ngốc lăng ôm vào trong lòng, sợ hắn bị kinh hách.
“Không sao. Ta không sao.” Tân Thuần dại ra đáp lại Quý Anh Diễm.
Bị đánh một quyền, Vu Cảnh Hiên xoa xoa mặt. “Anh Diễm, ngươi gì vậy?” Vừa mới trở về thăm bọn học đệ, liền vô duyên cớ vô cớ bị bằng hữu tốt nhất đánh một quyền.
“Không cho ngươi chạm vào Tiểu Thuần.” Quý Anh Diễm cũng mới vừa nhìn rõ người tới. Đã nói là ai mà dám ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-lac-bo-sac-lang/1311195/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.