Buổi chiều chưa tới thời gian tan học, Quý Anh Diễm lại lần thứ hai đại giá quang lâm nhà Tân Thuần.
“Bá mẫu hảo, đại ca hảo!” Quý Anh Diễm cười cúi đầu chào.
Ân. Vẫn thật lễ phép. Tân mẫu gật đầu. “Tiểu thuần đang ở phòng chờ con, mau lên đi.”
Chờ Quý Anh Diễm vừa lên lầu. Tân mẫu cùng đứa con lớn liền ‘dựng lều’ thảo luận.
“Tiểu Đàm nha, Quý Anh Diễm vẫn là thật lễ phép, điểm ấy không tồi.” Tân mẫu tán thưởng gật đầu. “Còn có, ngươi xem chiếc xe đậu bên ngoài của hắn nha, hảo xa hoa a. Gia thế cũng không tệ!”
“Lão mẹ, ngươi sao có thể liền vì một chiếc xe mà đem Tiểu Thuần bán đi! Tiểu Thuần chính là thực đơn thuần, hắn bị tổn thương thì sao?” Tân Đàm còn chưa quên tiểu đệ bổn bổn của hắn.
“Ngươi đừng đem lão mẹ ngươi nói đến tệ thế chứ! Tìm cho Tiểu Thuần một người có năng lực chiếu cố hắn thì có gì không tốt!” Tân mẫu hung hăng gõ đầu đứa con một chút.
“Vâng vâng, phải lão mẹ nói có đạo lý ạ! Nhưng hắn cũng phải thật sự yêu Tiểu Thuần mới được nha!” Tình yêu phải trọng yếu hơn chứ!
“Này ta đương nhiên biết. Đi, hiện tại phái ngươi đi xem bọn hắn ở trong phòng làm gì a, đừng để Tiểu Thuần thất thân không minh bạch!” Tân mẫu lại cho một ánh mắt nghiêm khắc. =))))
“Hảo!” Tân Đàm cũng lo lắng tiểu đệ có khi nào vô tri bị người ta lừa lên giường. Bất quá nhìn Quý Anh Diễm cũng suất khí, dáng người cũng hảo, đối Tiểu Thuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-lac-bo-sac-lang/1311193/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.