Hồi tưởng lại chuyện này, tôi không khỏi cười rộ lên, khi đó tôi là người có lý tưởng, nhiệt huyết mãnh liệt và ngốc cỡ nào a! Nhưng ước định của chúng tôi khi đó cũng đã được thực hiện, hai người chúng tôi cùng nhau chạy trốn khỏi nơi đó, thậm chí cùng nhau đặt chân tại thành thị xa lạ này. Ba khỏe, Thư lão sư cũng khỏe, đã cách chúng tôi rất xa rồi, nhưng rồi sao chứ? Quan hệ huyết thống ràng buộc, không thể bị cắt đứt bởi khoảng cách địa lý được.
Tôi lảo đảo sắp té đi về phía tòa nhà trước mắt, cười khổ một chút, ngay cả phòng ở không phải cũng là do ba mua sao? Nghĩ đến phòng ở, tôi lại có chút nghiến răng nghiến lợi, Thư Triển Nhan là tên tham tiền, lấy phòng tôi cho người khác thuê, đem căn hộ ở lầu sáu của nàng cho tôi "thuê" lại, công khai bóc lột tôi một nửa tiền thuê nhà, văn vẻ nàng gọi mỹ danh này là: "Quản lý tài sản"
Có thể dễ dàng đem một căn hộ cho thuê như thế cũng chỉ có luật sư Thư Triển Nhan chuyên về lĩnh vực kinh tế mới có thể làm được, tôi đây đã soho (làm việc tại gia) còn kiêm luôn chức quét dọn phòng, mua đồ ăn hằng ngày, sửa chữa các loại đồ điện, thật sự là nghĩ thế nào cũng thấy mình chịu thiệt. Nhưng có lẽ vì Thường gia chúng tôi thiếu nàng nhiều quá, nên xem đây là trả nợ đi.
Lầu sáu, lầu sáu, một, hai, ba, bốn, năm, sáu, mạng già tôi đây còn phải cõng Thư đại tiểu thư như con lợn chết trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-thu-trien-nhan-to-la-thuong-hoan-hi/196196/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.