Nói đó là một phần thu hoạch sau những tháng ngày cực khổ cũng đúng, do may mắn cũng không sai, nhưng khi đó công sức tôi chăm chỉ khắc khổ suốt một năm cuối cùng cũng không uổng phí, kỳ thi trung học đã trúng tuyển vào danh sách top 300 trong trường, không hề dựa vào quan hệ của ba tôi, lại càng không cần hắn phải bỏ ra một khoảng kếch xù đóng học phí cho tôi nữa — qui luật cũng thật là tàn nhẫn, chọn 300 người trúng tuyển, 200 người dự bị, số điểm ít hơn điểm trúng tuyển càng nhiều bao nhiêu thì đóng học phí càng nhiều bấy nhiêu. Khi chi phí xây dựng trường không đủ thì đúng là phải có những chuyện như vậy! Hơn nữa số người điểm kém cũng nhiều lắm, ngay cả có tiền cũng vô dụng, đương nhiên nếu bạn có ba mẹ có quyền thế thì không nói làm gì.
Tôi ngồi xuống chỗ ngồi, nghe đám bạn qua cửa được giống tôi đắc ý dào dạt khoe khoang. Chủ nhiệm Nhâm lão thái thái năm nay cực kỳ đắc ý, lớp không chuyên của nàng cư nhiên lại có 5 học sinh lọt vào nhất trung, thật sự làm đại tăng khí thế của nàng, mặc dù cũng có 3 học sinh rớt, nhưng phải biết rằng toàn bộ khối 11 có thể vào nhất trung chỉ khoảng 20 người.
Kỳ thật chương trình học của chúng tôi cũng tốt lắm, nhưng so với mấy lớp chuyên vẫn còn kém một chút, cho nên trường học vì muốn lưu lại những học sinh giỏi nên mới áp dụng một loạt thi thố như thế, ví dụ như thành viên danh dự của tổ văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-thu-trien-nhan-to-la-thuong-hoan-hi/196195/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.