Sáng hôm sau, Cảnh Dương nhìn hai người hôm qua còn đàng hoàng ngủ mà bây giờ đã dính vào một chỗ thì trố mắt.
Ngô Thiên thấy hắn dậy mà cứ đờ đẫn, nhìn theo mắt hắn thì hiểu rõ, đưa tay vỗ vai hắn mấy cái, trước xuống giường vệ sinh cá nhân.
Diêm Hàn nghe tiếng động đầu tiên thì đã tỉnh rồi, nhưng bên cạnh có cái lò vừa thơm vừa mềm vừa ấm, nhất thời cũng không muốn mở mắt.
Lam Từ một lát sau cũng bị tiếng ồn của hai người kia đánh tỉnh, mắt còn chưa mở đã chui đầu vào ngực người bên cạnh dụi lên.
Cảnh Dương nhìn mà ngu cả người, dù biết bọn họ đang quen nhau nhưng mà... Hai A cũng có thể thân mật như thế sao?
Hay là hắn cũng đi thử?
Bốp.
" Cậu bị gì thế?"
Ngô Thiên vừa từ nhà vệ sinh ra đã thấy cái tự tát của hắn, khó hiểu hỏi.
" Tôi nghĩ tôi chưa tỉnh ngủ, cậu xong chưa, tới tôi."
Cảnh Dương đờ đẫn nhìn Ngô Thiên, sau đó đứng dậy đi tới.
" Xong rồi, buổi sáng ở đây lạnh, chỉ muốn lăn giường ngủ tiếp thôi."
Ngô Thiên đi sắp xếp đồ.
Lam Từ bên kia cũng đã lờ đờ ngồi dậy.
Diêm Hàn nhìn cái mái đầu như ổ rơm của cậu thì bật cười, lại xoa xoa cho nó vài cái mới bật dậy chuẩn bị lên đường tiếp.
Để không phải lên phòng lại nên họ sẽ xách hết đồ xuống, nhét vào xe rồi mới ăn sáng.
Bữa sáng cũng rất ấm áp, cháo thịt trứng bắp thảo cùng tiểu lung bao bốc khói.
Đám người hì hụt húp cháo.
Đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-o-khong-toi-la-a/877163/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.