Tối đó Mạch Đinh nhận được điện thoại của Quách Bình. Anh muốn thống kê nhân số sẽ đến nhà An Tử Yến: “Này, Mạch Đinh. Tôi biết cậu có thể không muốn đi. Nhưng tôi cũng phải hỏi một chút. Cậu có đến nhà An Tử Yến không?”. Mạch Đinh phát ra âm thanh khổ sở: “A~~ Không biết ngày mai tôi có thời gian không nữa”.
“Vậy thôi đừng đi. Gặp cậu sau”.
“Ý… Tôi mới xem lại. Mai không có việc gì cần thiết cả, đi cũng được”.
Quách Bình yên lặng hai giây, sâu kín lên tiếng: “Cậu và An Tử Yến có quan hệ không tốt. Lần này đến nhà An Tử Yến, tôi sẽ giúp cậu. Ngàn vạn lần không được trộm đồ, biết chưa?”.
“Tôi thèm làm chuyện đó!!”. Mạch Đinh quát vào điện thoại, sau đó thẳng tay ném xuống giường. Kích động cầm ipad lắc lắc, bất mãn phát tiết lên An Tử Yến: “Sư phụ cảm thấy em với anh quan hệ không tốt. Nghi em sẽ đến trộm đồ. Trộm cái gì mà trộm. Trong nhà này có cái gì không phải của em?”
“Bây giờ chính là không có cái gì của em”.
“Đồ của em đang ở nhà Tiểu Tư thôi. Nhưng chúng ta kết hôn rồi mà. Toàn bộ chỗ này chẳng phải đều là tài sản chung của vợ chồng sao?”
“Em kết hôn lúc nào? Với ai?”
“Đừng làm bộ không quen biết nhau!”. Mạch Đinh đặt ipad lại đầu giường, sau đó nhảy qua người An Tử Yến: “Chuyện em nói anh đừng quên dó. Mai nhớ khen em một chút. Không phải là bản thân em, mà em là nguyên mẫu bạn gái của anh”. Mạch Đinh rõ ràng nhờ vả. Sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-to-van-yeu-phan-2/1331603/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.