Công việc vẫn diễn ra như mọi ngày. Đôi lúc phải tăng ca, đôi lúc được về sớm. Nhìn chung không có biến động gì. Chỉ là gần đây người mô giới không gọi điện cho cậu. Không lẽ sợ phiền phức, không muốn tư vấn cho cậu nữa? Mạch Đinh đang đoán già đoán non suy nghĩ của người ta thì Quách Bình đá đá vào chân ghế của cậu: “Này, Mạch Đinh. Cậu có nhận thấy tâm tình Yến hôm nay rất tốt không?”
“Có hả?”. Mạch Đinh nghi ngờ nhìn về phía phòng làm việc. An Tử Yến vẫn vô cảm như thường. Thấy gì đâu. Rốt cuộc là có chuyện gì? Hay đang tính xảy ra cái gì? Mí mắt Mạch Đinh nháy nháy. Tiêu rồi. Dự cảm xấu. Tâm trạng An Tử Yến mà tốt tuyệt đối sẽ có liên quan. Nhưng Mạch Đinh không nhớ hôm nay đã đồng ý gì với hắn. Không lẽ… hắn muốn cường bạo cậu?
“Này, biểu cảm của cậu là sao? Thật quá đáng a. Chẳng lẽ tâm trạng Yến tốt, cậu không vui? Bản thân là nhân viên được Yến thương tình giữ lại, vậy mà lòng của cậu cũng quá độc ác đi”. Quách Bình chỉ trích. Mạch Đinh uỷ khuất, muốn giải bày tâm sự với người nào đó. Nhưng xung quanh đều như nhau cả, chẳng ai đánh giá đúng bản chất con người. Trước đây đối với mọi chuyện, tâm trạng An Tử Yeesn mà tốt lên chính là không phải chuyệt tốt đẹp gì với cậu. Tốt nhất phải phòng bị trước. Mạch Đinh vô thức cài hết cúc áo hiện có.
Hôm nay cho dù An Tử Yến ra lệnh làm gì, cậu cũng không làm. Càng không nên vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-to-van-yeu-phan-2/1331583/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.