Bữa cơm này đã mang đến hiệu quả rất lớn. Đơn cử như các đồng nghiệp thậm chí có thể nhịn cả mấy ngày đêm để tập trung hoàn thành công việc. Nếu quá mệt mỏi thì trực tiếp ngủ thẳng trên ghế dài. Đói thì ăn mì gói. Cà phê cũng không đủ mà pha. Cuối cùng đề án cũng hoàn thành! Zombie thì chẳng có sức lực mà vui vẻ nữa. Cậu tìm tư thể thoải mái mà chìm sâu vào giấc ngủ. Hai mắt Mạch Đinh thâm đen, mí mắt trĩu xuống, nội tâm lại bất thường. Cuối cùng sự chú ý của cậu cũng tập trung vào phòng làm việc của An Tử Yến. Hắn vẫn ngồi đó làm việc. Đề án vẫn còn phải chỉnh sửa lại vài chỗ. Mấy ngày nay hắn cũng không nghỉ ngơi cho đúng nghĩa. Thật không công bằng. Sao trên mắt hắn không có chút quầng thâm nào vậy? Mạch Đinh ôm cái suy nghĩ chán chường này mà gục xuống bàn ngủ tiếp. Khóe miệng bất giác cong lên.
Sau khi tỉnh dậy. Mặc dù cổ cứng đờ, lưng thì đau, nhưng Mạch Đinh vẫn cảm thấy tinh thần sảng khoái. Tất cả mọi người cùng nhau hoàn thành một việc chính là cảm giác đạt được thành tựu và vô cùng hài lòng không cách gì có thể tưởng tượng được. Cậu nhìn xung quanh, vài đồng nghiệp đã thức dậy. Vẫn còn một số người nằm ngủ. Phùng Phỉ Mông vội vàng thúc tay Mạch Đinh: “Mạch Đinh, cậu vào phòng Yến lấy đề án đi. Tôi muốn đưa cho Vương tổng xem qua”. Mạch Đinh gật đầu. Trong phòng làm việc không có ai cả. Cậu lấy hồ sơ trên bàn xoay người lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-thi-toi-van-yeu-2/1984387/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.