Trở về kí túc xá, Nguyệt Dực bảo cậu đi ngủ một chút, chiều nay được nghỉ học. Nguyệt Dực túm cậu lại, hỏi "Hạ Vũ? Quần em bị bẩn, có vết gì màu đỏ như máu ấy?"
Hạ Vũ giật mình, cậu đến tháng, kì của cậu đến không báo trước, cậu bối rối gật đầu, cầm lấy balo và quần chạy vào phòng tắm đóng cửa. Nguyệt Dực cảm thấy thứ đó rất giống máu, không lẽ Hạ Vũ dấu diếm anh điều gì đó? Hạ Vũ cởi quần vệ sinh, mang băng cẩn thận, cậu sợ hết hồn, nhỡ như để Nguyệt Dực biết được, anh sẽ chán ghét cậu thì sao? Hạ Vũ ngồi trong phòng tắm lan man suy nghĩ. Một lúc sau, cậu bước ra khỏi cửa, ngay lập tức gặp Nguyệt Dực đứng chờ.
"Hạ Vũ, em có chuyện gì giấu anh? Em không thích hợp để nói dối. Anh hi vọng em có thể thành thật với anh, anh sẽ cùng em giải quyết."
Hạ Vũ bị đả kích nghiêm trọng, bỗng im lặng, trong phòng trầm mặc lúng túng. Nguyệt Dực thấy cậu tái mặt, nghĩ ngợi, nói: "Thôi vậy, em không muốn nói anh cũng không ép em. Chắc là do anh không đáng tin." Hạ Vũ tim như bị bóp một cái, vội vàng kéo anh lại, ấm úng muốn nói "Em...anh.....nghe xong có thể đừng chán ghét em không?" Nguyệt Dực là người bạn đầu tiên cậu quen, cậu rất trân trọng anh.
Nguyệt Dực nheo mắt "Được." Tay anh nắm chặt lấy Hạ Vũ, không có ý định buông.
Hạ Vũ lấy hết dũng khí "Em là người song tính, em có hai bộ phận sinh dục, hôm nay em đến tháng." Hạ Vũ đứng ngây ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-mua-ha-cua-to/497322/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.