Cửa phòng cùm cụp một tiếng bị đóng lại, Đoàn Chấp đi rồi trong phòng lại khôi phục sự yên tĩnh. Quý Thư Ngôn vẫn còn giữ nguyên tư thế ban đầu cả người không nhúc nhích ngồi ở mép giường, một lúc sau anh mới nâng tay lên, dùng mu bàn tay nhẹ nhàng chạm vào môi mình.
Môi anh lạnh, khô ráo.
Đoàn Chấp không hôn anh, giống như Đoàn Chấp đã nói hắn có thể kiềm chế bản thân, hắn không phải dã thú hung man chỉ biết cậy mạnh mà cưỡng bức người khác.
Anh đồng ý cho phép Đoàn Chấp đi lên, vốn dĩ là muốn cùng Đoàn Chấp nói chuyện, nói Đoàn Chấp không cần đối với anh như thế, cứ để quan hệ của hai người trở lại như ban đầu, bọn họ vẫn là gia trưởng và bạn học của Quý Viên, bình bình thường thường mà ở chung, về sau nói không chừng khi Đoàn Chấp tìm được người thương, anh còn có thể tham gia hôn lễ của Đoàn Chấp.
Thế nhưng hết thảy những điều ấy vừa rồi đều bị đánh vỡ nát.
Đoàn Chấp lạnh như băng hỏi anh, "Vì sao chú lại trông chờ cháu hôn chú?"
Những lời này so với bất cứ thứ gì đều khiến người ta cảm thấy đáng xấu hổ hơn, thân thể so với lý trí của anh thành thật hơn rất nhiều, ngoài miệng thì nói muốn cùng Đoàn Chấp duy trì khoảng cách, nhưng thân thể anh chưa từng cự tuyệt sự thân cận của Đoàn Chấp bao giờ.
Vậy thì anh dựa vào cái gì mà yêu cầu Đoàn Chấp phải luôn bình tĩnh không được vượt quá giới hạn?
Ngay cả anh thậm chí cũng không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-kiem-che-mot-chut/908882/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.