Thời điểm lên xe trở về thành phố, trên xe có rất nhiều ghế trống nhưng Kiều Úy Nhiên vẫn tìm một vị trí trong góc để ngồi một mình.
Cụm từ “máy bay yểm trợ” vẫn luôn lảng vảng bên tai cậu, tuy rằng ngay từ đầu Đàm Xung đã nói rằng sẽ có bạn học của anh đi cùng, thế nhưng Kiều Úy Nhiên không ngờ lại có nhiều con gái đến vậy.
Nếu người khác không nhắc đến, Kiều Úy Nhiên sẽ tiếp tục ngây ngô cho rằng Đàm Xung muốn rủ cậu đi chơi. Nhưng lời nói của Tiểu Như khiến cậu thực sự ngỡ ngàng, cậu bị coi là “máy bay yểm trợ” thật sao?
Kiều Úy Nhiên một bên suy nghĩ tích cực, Đàm Xung biết cậu thích anh cho nên không thể nào làm ra chuyện tồi tệ như vậy được, đồng thời lại có một luồng suy nghĩ tiêu cực, có lẽ nào anh muốn dùng cách này để ám chỉ với cậu, rằng anh thật sự không thích con trai.
Đàm Xung không biết cách từ chối người khác, khi có người nhờ giúp đỡ, anh hầu như không phân biệt đối xử với bất cứ ai. Như vậy xem ra, Kiều Úy Nhiên cũng không phải trường hợp được Đàm Xung đối xử đặc biệt.
Nếu Đàm Xung thích cậu thì hai người hẳn là đã sớm bên nhau rồi, sẽ không như hiện tại phải đoán mò và thăm dò từng li từng tí.
Đàm Xung quay đầu nhìn Kiều Úy Nhiên một cái, lần này cậu không ngủ mà chỉ cúi đầu ngẩn người, bộ dạng uể oải chán chường, thoạt nhìn rất muốn tiến lên xoa đầu cậu.
Đàm Xung muốn đứng dậy đổi chỗ sang ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-thich-hop/1302684/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.