Đàm Xung nhìn chằm chằm màn hình di động, lúc đó anh không quá để ý đến mùi hương cơ thể của Kiều Úy Nhiên, nhưng lúc này cậu đột nhiên hỏi vậy khiến cho anh bật ra một suy nghĩ hài hước, có lẽ trên người Kiều Úy Nhiên lúc nào cũng mang theo hương vị ngọt ngào.
Di động lại báo tin nhắn mới, là sticker của Kiều Úy Nhiên, một con mèo nghiêng đầu chớp mắt, trên đỉnh đầu nó có bong bóng chữ “Hửm Hửm?”.
Sticker mà Kiều Úy Nhiên hay dùng, dường như đều biểu thị cảm xúc của cậu ngay lúc đó, có chút… đáng yêu…
Đàm Xung trả lời lại: “Không ngửi thấy.”
“Chắc là do em tắm rồi đấy.”
Gõ chữ một hồi, Kiều Úy Nhiên lại bất ngờ gửi tới một tin nhắn thoại, ngón tay Đàm Xung đè trên màn hình chậm chạp không muốn thả ra. Mãi cho đến khi sau lưng anh toát ra một tầng mồ hôi mỏng, Đàm Xung mới dần trấn tĩnh lại.
Giọng nói của Kiều Úy Nhiên vẫn êm du như vậy: “Lần sau anh tới gần hơn chút nữa là có thể ngửi được.”
Kiều Úy Nhiên ghi âm trong phòng ký túc có chút bất tiện, thanh âm cậu nhỏ nhẹ, từng con chữ được phát âm tròn trịa như đang thì thầm bên tai Đàm Xung khiến cho vành tai anh vừa ngứa vừa nóng.
Đàm Xung kéo kéo ngực áo phông, hôm nay oi thế nhỉ!
…
Ngày hôm sau Kiều Úy Nhiên mang theo bưu phẩm lên giảng đường, phòng học chuyên ngành của bọn họ chỉ có sinh viên khoa Tiếng Anh đang ngồi.
Các bạn học nữ vừa thấy cậu bước vào liền ùa lên: “Úy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-thich-hop/1302678/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.