"Hu hu hu... Mẹ ơi." 
Trong lúc mơ mơ màng màng cậu liền nghe thấy tiếng khóc nức nở của một đứa bé. 
Sau khi cả người mất trọng lực rơi xuống, cậu liền hoàn toàn hôn mê. 
Không biết qua bao lâu, đầu óc cậu cảm thấy cực kỳ mê mang, bên tai vang lên tiếng gọi mẹ cùng tiếng khóc nức nở đầy đau đớn. 
Cả cơ thể của cậu đều không thể cử động, nhưng không biết tại sao lại cảm thấy cả người tràn ngập đau đớn cùng thương tâm, rõ ràng cậu không nói gì cả nhưng lại cảm thấy miệng mình đang không ngừng mấp máy, một âm thanh của người phụ nữ vang lên. 
"Bảo bảo đừng sợ... Đừng sợ, mẹ ở đây, mẹ ở đây." 
Cậu cảm thấy kỳ lạ liền cố gắng mở hai mắt đang nhắm chặt của mình ra, ánh mắt cậu được ánh sáng từ cây đèn nhỏ ở đối diện chiếu vào, cơ thể đang không ngừng bò về phía trước, nhưng rõ ràng cậu không thể cử động hay phát ra âm thanh gì. 
Trước mặt cậu là một cậu bé chỉ mới tám chín tuổi, cả người không một mảnh vải che thân vì vậy có thể thấy rõ những vết thương lớn bé khắp người đứa nhỏ, lúc này hai ánh mắt đứa nhỏ như phát sáng nhìn chằm chằm về phía cậu mà liên tục gọi 'mẹ'. 
"Bảo bảo ngoan, mẹ đến với con đây." 
Giọng nói của người phụ nữ từ trong cơ thể cậu tiếp tục phát ra, mà không đúng, chắc chắn hiện tại cơ thể này không phải của cậu mà là linh hồn cậu đang nhập vào thân xác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-duoc-chet/2999211/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.