"Thành Tân... Tân."
Trong bóng tối cậu nghe được tiếng gọi đầy quen thuộc, giọng nói vừa vui mừng vừa lo lắng, sau đó cơ thể cậu rơi vào vòng tay đầy ấm áp, thì ra cả cơ thể cậu như đang bị đóng băng vậy, lạnh lẽo, cứng còng.
Cậu đã tỉnh lại sau khi nghe tiếng gọi, nhưng hai mắt đông cứng không thể mở ra, miệng cũng chẳng thể động đậy, có lẽ nơi mà cậu rớt xuống này là một hầm băng vì vậy các cơ quan trên cơ thể đều từ từ bị đông lại.
Lúc này cậu cảm nhận được sự ấm áp, hai mắt cậu có thể động đậy, cậu không vội vàng mở mắt mà nhúc nhích mắt từ từ.
Miệng cậu cũng có thể mở ra, nhưng cổ họng lại chưa thể phát ra âm thanh, cuối cùng cậu chỉ có thể nâng tay lên an ủi người đang không ngừng thì thầm gọi tên cậu.
Tử Lâm nhanh chóng nắm lấy tay cậu sau đó đốt thêm vài lá bùa để sưởi ấm cho cậu.
Nhóm người Trương Trí đứng bên cạnh không khỏi hổn thức, nhớ đến dáng vẻ như phát điên của Tử Lâm khi vọt xuống căn nhà đá này.
Sau khi năm người đi sâu vào trong liền bắt gặp Tử Lâm cũng đang điên cuồng chạy lại, cậu ta chẳng thèm ngó đến bọn họ mà đưa tay đẩy mạnh cánh cửa ở cuối đường hầm, mà đằng sau cậu ta là một hình nhân giấy đang không ngừng vẫy tay với bọn họ.
"Đây là..." Ẩn Kỳ kinh ngạc hỏi.
Trương Trí nhìn hình nhân cực kỳ quen mắt liền ngộ ra "Đây không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-duoc-chet/2999209/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.