Tử Lâm bồi cậu ngủ cho đến khi mặt trời bắt đầu lặn xuống, không biết tại sao sau khi từ huyệt động trở ra, cơ thể cậu lại trở nên cực kỳ mệt mỏi, cậu cũng cảm thấy hai mắt nặng trĩu lúc nào cũng muốn nhắm lại mà ngủ một giấc thật ngon mà thôi, nhưng đã vài ngày trôi qua cảm giác này vẫn chưa biến mất mà càng ngày càng ngủ nhiều hơn.
Cậu lo lắng cơ thể mình bị làm sao, nhưng Tử Lâm lại rất bình tĩnh mà nói cho cậu biết đây là tác dụng phụ mà món quà cậu đã được nhận bên trong huyệt động, mỗi người khi nhận quà sẽ có triệu chứng khác nhau, những người chỉ ngủ thì tương đối nhẹ nhàng, bởi vì có người phải chịu đau đớn khắp người giống như rút cạn linh hồn.
Lúc đó cậu nghe vậy liền không khỏi thở phào một hơi, tuy ngủ nhiều khiến cậu cảm thấy mệt mỏi nhưng còn đỡ hơn là cơn đau đớn tột cùng đó.
Sau đó cậu lại cảm thấy lo lắng, không biết khi đó Tử Lâm như thế nào, không có cậu bên cạnh vậy chắc chắn cậu ta chỉ có thể một mình mà chịu đựng rồi.
Nhưng cậu cũng cảm thấy khó hiểu, bởi vì đây là lần thứ hai cậu nhận được món quà từ huyệt động nhưng lần trước lại không có chút cảm giác gì, đến hiện tại cậu cũng không biết rốt cuộc cậu đã nhận được thứ gì.
Ting tong, tiếng chuông cửa vang lên đánh thức hai người vẫn còn đang ngủ trên giường.
Tử Lâm mở mắt ra, nhìn người trong lòng vẫn đang ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-khong-duoc-chet/2999194/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.